Ngư Nương đặt một thỏi vàng dẹp lép trên giường, nàng biết, người Lâu Gia Pha vừa đáng thương lại đáng giận, chỉ là bà lão là người thiện tâm, Nhẫn Đông
còn nhỏ như vậy. Đối với những người như vậy, ở dưới mí mắt của mình, nàng thật sự không thể làm ngơ.
“Ngư Nương, đừng lề mề nữa, mau ra đây đi.”
“Ai, nương, con tới ngay đây.”
Ngư Nương vỗ vỗ giường đệm, xác nhận đã giấu bạc kĩ liền chạy ra cửa, khi đi qua người bà lão, nàng thấp giọng nói: “Nãi nãi, giường đệm nhà người hơi bẩn, làn da của trẻ em non nớt, Nhẫn Đông ngủ ở đó dễ sinh bệnh sởi, về sau có thời gian phải phơi nắng nhiều hơn.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây