Ngư Nương ngồi xổm xuống, lắc lư gió trúc, chuông trên cổ tay lắc qua lắc lại, đùa giỡn với tiểu oa nhi: “Người tên là gì? Nói đi ta sẽ cho ngươi cái chuông này.”
Bà lão tiếp lời: “Nó còn chưa có tên, cha nương nó đều đi chạy nạn hết, trong nhà chỉ còn lại ta và gia gia nó, chúng ta không biết nửa chữ cũng không biết, có thể đặt tên gì hay được chứ.”
Ngư Nương cầm tay tiểu oa nhi, thật sự quá gầy, toàn bộ bàn tay còn không lớn bằng lòng bàn tay của nàng.
Bà lão lộ ra nụ cười hiền hòa: “Tiểu cô nương, ta thấy cháu cùng tôn tử này của ta có duyên, không bằng cháu đặt tên cho nó đi?”
Ngư Nương ngượng ngùng: “Cháu cũng không biết bao nhiêu chữ, làm gì
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây