Nhật Kí Chạy Nạn Và Làm Ruộng Ở Cổ Đại

Chương 190:

Chương Trước Chương Tiếp

Lý Trọng Hải nói: “Con nghĩ, mình cũng chẳng cần chức quan quá to, làm huyện lại là được. Chỉ một chức huyện lại nho nhỏ cũng đủ để không ai dám bắt nạt nhà mình rồi.”

Làm sao Lý Đại Thành lại không nghĩ tới chuyện ấy? Trong thời loạn thế này, bình dân áo vải như lục bình trong mưa, bất kể chức quan nào cũng có thể bắt chẹt dân, áp bức dân. Họ bị người ta đuổi chạy tới chạy lui chẳng khác nào gia súc.

Mà những người như Thạch Quý, nói dễ nghe thì là lính gác cổng, nói khó nghe chút thì chẳng qua cũng chỉ là chó săn làm việc cho quan lại quyền quý. Có thể nương nhờ quyền thế của quan lại, cuộc sống của những người này dễ chịu hơn bất cứ ai.

Nói không hâm mộ thì là nói dối. Lý Đại Thành đặt tay lên ngực tự hỏi. Ông ấy không phải thánh nhân, nhưng nếu hỏi ông ấy có bằng lòng làm giống Thạch Quý hay không, Lý Đại Thành lại thấy hơi do dự.

Ông ấy cười tự giễu, mình vẫn nên làm một người đại phu đàng hoàng tử tế thôi. Tuy chẳng được ăn mặc quá tốt nhưng vẫn chưa bị đói chết, vả lại còn có thể truyền lại thủ nghệ này, để con cháu đời sau vẫn kiếm được chén cơm ăn. Xe ngựa mà Ngư Nương ngồi thật sự quá chen chúc, mười mấy đứa trẻ cộng thêm một thai phụ và một cụ già không tiện đi lại, không gian rộng đến mấy cũng chẳng còn chỗ trống.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo Full lượt đọc giảm 29%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)