Ngoài xe ngựa, người người chạy vội chạy vàng, than trời khóc đất. Ai nấy đều lao ra cổng thành như nổi điên đến nơi.
Thường xuyên có người vì chạy quá nhanh mà bị vấp, ngã nhào xuống đất. Sau đó, không chờ người ấy kịp đứng lên, đã có người giẫm lên thân người ngã, vô tình chạy qua. Cảnh tượng ấy khiến Ngư Nương nhớ tới lúc nhà họ vào thành. Khi ấy, họ liều mạng vì miếng cháo bố thí, kiếm một con đường sống. Giờ đây, họ cũng liều mạng để chạy ra ngoài tìm đường sống.
Xe ngựa bất chợt dừng lại, bên ngoài có tiếng nói chuyện. Ngư Nương tập trung lắng nghe, thì ra là Lưu Đại Ma Tử - người đã cho nhà họ thuê nhà. Thạch Quý nói: “Các huynh đệ đã đến đủ chưa? Đến đủ rồi thì chúng ta mau đi thôi.”
Lưu Đại Ma Tử đánh xe lừa, bên trong xe chở người nhà và hành lý. “Đến đủ cả rồi, Tiểu Ngũ đang chờ chúng ta ở cửa sườn đông đấy.”
Những người còn lại đều là những người lén lút đưa nạn dân vào thành cùng với Thạch Quý. Những người này được xem như là thế lực đứng đầu phủ thành này. Nhà nào cũng có của cải, mỗi nhà đều có một chiếc xe ngựa, thậm chí còn có nhà có cả tôi tớ đi cùng. Sau khi chào hỏi thoáng qua, bọn họ lại vội vàng đánh xe ngựa chạy về phía đông.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây