Lúc trước ta với Triệu Lục cùng làm việc trong một quân doanh, có lần luận công ban thưởng, công của ta hơn hắn, trong lòng hắn cảm thấy không phục, sau này bình định được bạo động, nhân lúc ta không chú ý đẩy ta vào một rãnh mương. Nếu không phải ta mạng lớn thì không chỉ có một vết sẹo đơn giản như vậy thôi đâu.”
Răng vàng vỗ vỗ binh sĩ mặt trẻ con: “Tự ngươi suy nghĩ kỹ đi, có tin hay không thì tùy ngươi.”
Nạn dân dưới thành không ngồi thì nằm, cong cong vẹo vẹo ở dưới chân tường thành.
Đêm qua đã có không ít các nạn dân mất mạng trong dòng sông hộ thành, bây giờ thi thể vẫn còn đang trôi trên sông hộ thành, không ai quan tâm cũng chẳng ai hỏi tới.
Đầu lĩnh ngồi bên bờ sông, xung quanh có một đám người vây lạị: “Các huynh đệ, triều định không cho chúng ta đường sống, chúng ta phải tự mình xông ra mở một con đường. Đợi sau khi vào thành giết chết hết đám cẩu quan kia, chúng ta sẽ trở thành chủ của nội thành, muốn gì mà không có? Muốn trồng bao nhiêu thì có bấy nhiêu đất trồng, muốn ăn bao nhiêu bánh mì thì có bấy nhiêu bánh mì, các ngươi nói xem có được không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây