Khóe mắt Ngư Nương có chút ẩm ướt, vùi vào trong ngực Trần thị, nhỏ giọng gọi một tiếng “Nương”.
Trần thị dịu dàng vỗ vỗ lưng nàng: “Bao lớn rồi, cũng đâu còn là tiểu hài tử nữa, sao lại làm nũng?”
Lý Trọng Hải đi vào phòng cất gì đó, nhìn thấy Trần thị ôm Ngư Nương, nói đùa: “Ôi, sao thế này?”
Ngư Nương lau khô mắt: “Nương, con đi tìm Tam Ngưu, chắc là nó lại đang làm loạn.”
Trần thị vuốt tóc nàng: “Đi đi, đừng có chạy nhanh quá, cẩn thận trẹo chân.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây