Thấy củi chất đống dưới hiên nhà, Lưu thị bước tới nhặt một cây lên xem xét: “Không được, củi này khô chưa kịp cháy sẽ bốc rất nhiều khói. Là ai mua vậy, ta phải hỏi cho rõ.”
Lý Trọng Hải nghe vậy đáp: “Nương, củi như vậy đã đủ khô rồi, nương không biết chứ hai ngày trước mưa lớn quá khiến nhiều cửa hàng bị ngập nước, hơn nữa nước đọng bên ngoài đường cũng bị tắc nghẽn, củi hoàn toàn không khô nổi.”
Ông ấy kéo ống quần của mình lên chỉ cho Lưu thị xem: “Quần áo của con cũng bị ướt hết, cũng may tiểu viện này chúng ta thuê giá cao, không có nước đọng, bên ngoài chỗ sâu nhất của con phố mực nước dâng lên cũng phải cao đến thắt lưng, phòng của nhiều người đều bị ngập.”
Lưu thị nghe vậy cũng không còn trách nữa, nhưng vẫn tính toán: “Nếu như vậy, đống củi này bị ướt, chúng ta không thể trả nhiều tiền như vậy cho người bán củi, một gánh củi hết mười văn tiền, bọn họ rõ ràng là đang ăn cướp.” Lý Bá Sơn trả đòn gánh xong vừa trở về, nghe lời này của Lưu thị cũng không dám nói cho bà biết bây giờ giá một gánh củi đã tăng lên gấp ba lần. Vừa lúc Lý Đại Thành từ trong phòng đi ra: “Bá Sơn, Trọng Hải, hai người các con vào đây, nói cho ta biết hiện giờ trên đường thế nào rồi?” Lý Bá Sơn và Lý Trọng Hải đi theo sau Lý Đại Thành vào phòng. Ngư Nương xách một xô nước nhỏ từ dưới giếng lên.
Trước khi trời mưa mực nước trong giếng rất thấp, sau một trận mưa lớn, nước gần như tràn đến miệng giếng, Ngư Nương mang lên hơn nửa thùng nước mà không cần tốn sức nhiều.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây