Lý Đại Thành trêu ghẹo nói: “Tiểu quản gia, ta biết rồi.”
Trần thị ngồi dưới cây táo giúp Ngư Nương cởi dây buộc tóc, sau đó cầm lược chải mạnh vài cái.
Lá cây táo còn chưa chuyển sang màu vàng, xanh mướt che mất đỉnh đầu, ánh mặt trời xuyên qua khe hở chiếu vào hai người bọn họ.
Nhưng quả táo đỏ đã bị chủ nhân hái gần hết, chỉ còn dư lại mấy quả nằm trên cao.
Nhị Ngưu và Tam Ngưu vừa thấy đã nóng lòng muốn thử trèo lên cao hái, cũng may có Lưu thị nhìn chằm chằm, phàm là bọn họ nhúc nhích một chút thì chắc chắn sẽ bị mắng hộc máu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây