Lưu đại cữu không phát lòng từ bi. Kể từ khi bị người của trấn Hạ Hà quay lưng lại, ông ta xem như đã hiểu được, trên đường chạy nạn lòng dạ nhất định phải sắt đá, mềm lòng chẳng có giúp ích được gì cả. Đứa trẻ ấy được Lưu đại cữu bồng để ở bên đường. Lúc Lưu đại cữu đang chuẩn bị rời đi, cô bé ấy lại đưa tay nắm lấy áo của Lưu đại cữu “Cầu xin ngài, mẫu thân của con sắp bị bọn buôn người bán đi mất rồi.”
Quần áo của đứa trẻ rách rưới đủ chỗ, lúc nắm lấy áo của Lưu đại cữu đã để lộ ra cả nửa cánh tay, Ngư Nương liếc qua, liền nhìn thấy một vết bớt lớn ở trên vai của cô bé ấy.
Ngư Nương bỗng nhiên nhớ lại Phó Sơn từng nói, con gái của ông có một vết bớt lớn màu đỏ ở trên vai phải.
Nàng liền chạy đến chỗ của Lý Trọng Hải nói: “Cha, trên vai phải của cô bé này có một vết bớt lớn màu đỏ. Phó bá bá từng nói trên vai của con gái ông ấy cũng có một vết bớt trên vai tương tự như vậy.”
Lý Trọng Hải nghe vậy liền vòng qua chiếc xe đi đến bên cạnh Lưu đại cữu. Lúc này Lưu đại cữu đang giật lại chiếc áo của mình không cho cô bé ấy nắm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây