Lưu thị không ngừng tay: “Chỉ may thêm mấy mũi là xong rồi, làm xong nhanh ông mới mang được.”
Lý Đại Thành rửa sạch chân rồi lâu khô, ngồi xếp bằng trên giường, móc một gói nhỏ từ trong hành lý ra.
Ông gọi Lưu thị: “Lão bà, bà qua đây, cho bà xem thứ này.”
Lưu thị muốn gẩy ánh sáng ngọn nến nhỏ lại theo thói quen, Lý Đại Thành ngăn cản bà: “Đừng động vào ngọn nến, bà qua đây.”
Bà cầm đế giày đi đến bên giường, nhìn thấy trên giường bày mười mấy khối vàng thỏi, tay bà run lên làm kim đâm vào thịt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây