Lý Đại Thành không phải như vậy. Nhà mình trong sạch, sau khi sự việc xảy ra ở trong trạm dịch cũng đã được cẩn thận giải quyết, người biết việc này ông đều dặn dò cẩn thận, rốt cuộc là sơ suất chỗ nào chứ?
Bên này, Ngư Nương giúp Lưu thị thu dọn đồ nấu, ôm tấm thảm của mình đi tìm Trần thị. Trần thị không cho phép Ngư Nương ngủ trên mặt đất, sợ cơ thể Ngư Nương ốm yếu, sẽ bị nhiễm lạnh.
Ngư Nương ôm thắt lưng Trần thị, khuôn mặt nàng chôn vào ngực của bà.
Trần thị không sao nói rõ được: “Có chuyện gì vậy, Nhị Ngưu lại bắt nạt con sao?”
Ngư Nương cảm thấy khóe mắt của mình đã ươn ướt rồi: “Không có, nương, chỉ là con nhớ nương thôi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây