Trương Dương vừa nghe thấy liền đắc ý nói: “Vừa rồi tôi dùng chai nước ngọt đập anh ta, chính là vì cảm thấy người này có vấn đề!”
Hà Hiểu Minh cũng tiến lại gần nói: “Chú cảnh sát chú xem, vừa rồi mặt của tôi còn bị bọn họ đánh thế này, tôi cũng bị thương đó!”
Lưu Hiểu Thiên cười nói: “Được! Được! Chuyện này khi quay về chúng tôi sẽ thẩm vấn trước, nếu như là chuyện lớn thì tôi sẽ xin cho mọi người chứng nhận công dân tốt. Có điều ông chủ nhỏ, anh làm công dân tốt có cũng nhiều lần rồi đó!”
Lâm Phàm xua tay nói: “Không nhiều! Không nhiều! Đợi sau này già rồi lấy ra nhìn, cũng là một loại hồi ức!”
Lưu Hiểu Thiên bất đắc dĩ, không cách nào phản bác được, nói điều này cũng rất có đạo lý. Những cảnh sát viên xung quanh nghe vậy cũng nở nụ cười, bọn họ quen được với Lâm đại sư là nhở Sở trưởng, nhất là gần đây tỷ lệ phá án trong sở của bọn họ cao lên rất nhiều. Còn đả kích không ít phần tử phạm tội, mấy chuyện lớn trong đó đều là do Lâm đại sư giúp đỡ. Bọn họ cũng nhận được sự khen ngợi từ lãnh đạo cấp trên, điều này làm cho bọn họ rất vui vẻ, có những lúc nghĩ tới cũng là chuyện tốt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây