Triệu Chung Dương cũng khá hào hứng với việc này: “Tôi cũng muốn đi. Dù sao cũng là thi đấu, chúng ta phải đi để cổ vũ cho vận động viên nước nhà mới được.”
Ngô U Lan không nói gì, đối với việc này đôi khi đi xem để giải trí cũng tốt.
Cuối cùng Lâm Phàm gật đầu: “Vậy được, dù sao cũng không có việc gì làm, nếu mọi người đều muốn thì chúng ta cùng nhau đi xem thử xem sao.”
Sở Uyên nở nụ cười: “Lâm đại sư, đến lúc đó mọi người đến sớm một chút. Tôi là phóng viên có thể dẫn mọi người vào khu nội bộ tham quan nữa đấy.”
“Được.” Lâm Phàm gật đầu, hắn không từ chối việc này.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây