Lâm Phàm nhìn tờ danh thiếp có viền vàng kia, sau đó cầm lấy nhìn: “Chủ tịch tập đoàn Sang Duy, Lục Ly.”
Danh thiếp ngắn gọn rõ ràng, không có những hình ngổn ngang khác. Hơn nữa hắn có nghe nói qua tập đoàn Sang Duy này, đây là một công ty lớn, trụ sở chính ở cạnh bên bờ sông và là một công ty có địa vị ở Thượng Hải.
“Hóa ra là một ông chủ lớn, thật sự là tuổi trẻ tài cao.” Lâm Phàm nói.
Lục Ly không nói gì, tập đoàn Sang Duy cũng không phải là của anh ta, chỉ là kế nghiệp của cha anh ta mà thôi, anh ta cũng không có bản lĩnh để tạo ra một tập đoàn cực lớn ở độ tuổi như vậy được.
Mà Kiều Phi này cũng không thể nào so sánh với anh ta, con người Kiều Phi tuy không có nhiều giá trị nhưng công ty vận tải biển ở Trung Châu của bọn họ có rất nhiều thế lực, còn anh ta là phó tổng giám đốc, cũng là người có thực quyền.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây