Lúc này, một mùi hương xông vào lỗ mũi, giáo sư Lý ngửi thấy mùi hương này sắc mặt có chút thay đổi, ông cảm thấy mùi vị kia thật sự là quá hấp dẫn nhưng mà phần bánh này là hàng mẫu sao có thể ăn được, vì thế chỉ có thể nuốt xuống một ngụm nước bọt chịu đựng cái hương thơm câu dẫn lòng người này và nhanh chóng ghi chép vào sổ tay.
Rất nhanh, một phần bánh kếp nóng hổi đã ra lò.
Lâm Phàm lấy bánh kếp bỏ vào túi nilon và nói: “Xong rồi.”
Chủ nhiệm Chương đã rất quen thuộc với món bánh kếp này, ngửi thấy mùi hương thơm ngon của nó tự nhiên có thể kìm nén được nhưng mà đối với giáo sư Lý mà nói thì ông chưa từng được ngửi thấy loại mùi thơm giống như vậy, thậm chí vị giác của ông ấy còn không ngừng thôi thúc muốn cầm lấy bánh kếp nếm thử.
Nhưng mà ông ấy cố dằn lòng nhịn xuống sự thèm thuồng, đây là mẫu nghiên cứu nhất định phải mang về Bắc Kinh dùng thiết bị tân tiến nhất để phân tích.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây