Lâm Phàm cười tươi, người ta thường nói làm việc tốt chẳng cần để lại tên, lúc này hắn nên rút lui. Tuy nhiên, ngay lúc hắn xoay người chuẩn bị rời đi, bỗng có một tiếng hét xé lòng vang lên.
Đó là tiếng thét của người mẹ trẻ kia. Không phải cửa đã được mở ra rồi sao? Sao vẫn còn đau khổ như thế?
Lâm Phàm quay phắt đầu sang nhìn, có điều cái nhìn ấy khiến Lâm Phàm hoàn toàn sửng sốt.
“Cái khỉ gì thế này? Rốt cuộc căn phòng này cất giấu bao nhiêu báu vật mà một cánh cửa chưa đủ, còn có thêm một cửa nữa thế này?”
Giờ phút này, không chỉ Lâm Phàm sững sờ mà ngay cả cảnh sát xung quanh lẫn thầy Vương đều há hốc mồm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây