Nhắc đến chuyện này, Lâm Phàm không thể không cảm thấy tủi thân. Ủa alo? Bạn gái là cái gì vậy? Ông đây sống mấy mươi nồi bánh chưng mà chưa từng gặp qua đó.
Trong lúc Lâm Phàm đang ngẩn người, chân Ngô Hoán Nguyệt đạp hụt một bước, người nghiêng về phía trước. Nếu trước đây thì Lâm Phàm không thể phản ứng kịp nhưng bây giờ thì khác, tay mắt lanh lẹ, phản ứng nhanh chóng, đưa cánh tay ra đỡ lấy cô ngay.
“Không sao chứ?” Lâm Phàm nói.
Ngô Hoán Nguyệt lắc đầu: “Không có việc gì, nguy hiểm thật.”
“Không sao thì tốt rồi, mang giày cao gót phải cẩn thận một tí.” Lâm Phàm nói xong chợt phát hiện tay mình đang đụng chỗ không nên đụng, cảm giác thật lớn nhưng lớn bao nhiêu thì không diễn tả bằng lời được, vấn đề là bây giờ phải bình tĩnh mới được.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây