Nhân Sinh Hung Hãn (Bản Dịch)

Chương 195: Dẫn phóng viên đi tham quan

Chương Trước Chương Tiếp

Dưới sự chỉ dẫn của Lâm Phàm, cánh nhà báo đi vào trong hiệp hội.

“Các anh xem cái xà bên kia xiêu vẹo cả rồi, tôi thấy thiết kế rất độc đáo, có thể dùng để tập luyện xà đơn.”

“Còn có bàn đánh bóng bàn bên kia, lồi lồi lõm lõm, có thể luyện tập đủ mọi đường đi mới của bóng, chẳng phải tự nhiên mà môn bóng bàn của nước chúng ta đứng đầu thế giới đâu. Ngay đến bản thân phát bóng xong còn chẳng biết bóng sẽ bay về đâu, chứ đừng nói đến những tuyển thủ nước ngoài khác.”

Cánh nhà báo nghe vậy lập tức bật cười, thấy lời Lâm đại sư nói thật thâm thúy, câu nào câu nấy đều ngầm có ý châm chọc.

Hội phó Quách đi theo phía sau thì mặt mũi tối sầm, chỉ có điều đứng trước ống kính của phóng viên, ông ta chỉ có thể ngượng cười .

Đến phòng luyện tập.

Nhóm sáu người Trương Đào đang chăm chỉ tập luyện ở đây.

“Các anh xem, mấy đứa nhỏ đều rất cố gắng. Chỉ là lúc vào mong các vị cẩn thận một chút, gạch lát ở đây không phẳng lắm, nếu bị vồ ếch tôi không có tiền đền viện phí đâu nha.” Lâm Phàm cười nói.

Đám Trương Đào nhìn thấy Lâm Phàm thì lập tức chạy đến, khuôn mặt mướt mồ hôi: “ Lâm lão sư.”

Cánh nhà báo nhìn thấy lũ trẻ xuất hiện trong video thì lập tức giơ máy ảnh lên chụp . Nhóm Trương Đào thấy vậy thì hơi căng thẳng, sắc mặt cũng hơi nghiêm lại.

Cái quạt trần cũ kỹ thì treo lỏng lẻo trên trần nhà, dường như có thể rơi xuống bất cứ lúc nào.

“Mọi người cẩn thận một chút, cái quạt trần này chẳng biết khi nào có khả năng sẽ rơi xuống, nếu bị rớt trúng là coi như xong đấy.” Lâm Phàm tốt bụng nhắc nhở.

Cánh phóng viên dời ống kính ghi hình lại.

Cái cần xem đã xem rồi, cần nói cũng nói rồi, cánh nhà báo vô cùng mãn nguyện.

Lâm Phàm nhìn: “Ở đây cũng chẳng có gì hay để xem, trời nóng rất khó chịu, chi bằng các vị theo tôi đến văn phòng ngồi điều hòa đi. Hoàn cảnh ở đó không tồi, nếu còn vấn đề gì thì chúng ta có thể cùng ngồi nói chuyện.”

Nhà báo: “Tốt quá, đến văn phòng của Lâm đại sư ngồi điều hòa chắc chắn rất tuyệt.”

Những nhà báo khác đều gật đầu, mặc dù bọn họ đến để săn tin, nhưng khi thấy được tình hình ở đây, trong lòng cũng cảm thấy bất bình thay. Nơi này phải được phơi bày ra ngoài ánh sáng, không ngờ bọn họ đến vì một chuyện khác lại đụng phải chuyện này.

Hiện tại phó hội trưởng Quách trán rướm đầy mồ hôi, ông ta không ngờ mọi chuyện lại phát triển đến mức này, thằng nhóc này rõ ràng là đang muốn đối đầu với hiệp hội mà.

Hối hận không kịp, đúng là hối hận không kịp.

Ông ta đã chọc phải thứ gì thế này.

Văn phòng Hiệp hội.

Mặc dù Lâm Phàm mới đến hai ngày nhưng sau khi được bổ nhiệm làm Chủ tịch chi hội Bát Quái thì cũng có văn phòng của riêng mình.

Diện tích không lớn, khoảng hai mươi mét vuông, có bàn làm việc sang trọng, ghế sô pha cao cấp vô cùng thoải mái. Ngay cả máy tính cũng là phiên bản mới nhất, máy điều hòa bên trong phòng thổi mát lạnh.

“Mát mẻ, đúng là sướng quá đi mất.” Dù bây giờ là buổi sáng nhưng thời tiết đã khá oi bức, các phóng viên bước vào phòng, nhiệt độ bên trong làm họ vô cùng sảng khoái.

Lâm Phàm ngồi đó, nhướn nhướn chân mày: “Ở đây không tệ, lúc trong phòng không có ai điều hòa không khí vẫn mở suốt nên trong phòng lúc nào cũng mát mẻ cả.”

Các phóng viên ngẩng đầu nhìn lại, sau đó ngòi bút trong tay bắt đầu di chuyển, thế là có một bản tin ra đời.

‘Điều hòa không khí trong phòng làm việc Hiệp Hội mở hai mươi bốn giờ trong ngày.’

“Không ngờ trong Hiệp hội này có vấn đề lớn như vậy.”

“Đúng thế, nếu không thấy tận mắt thì tôi không tin nổi.”

“Thấy máy tính trên bàn không? Không dưới tám, chín ngàn đâu đấy.”

“Ghế sô pha này nữa nè, da thật chất lượng cao đó. Mau chụp cận cảnh đi.”

“Lâm lão sư vạch trần vấn đề của Hiệp hội, không sợ người của Hiệp hội làm khó dễ à?”

“Kỷ luật là còn nhẹ, có khi phải sa thải luôn ấy.”



Lúc này sắc mặt phó hội trưởng Quách sượng sùng giống như bị người ta lột trần trụi, lõa lồ dưới ánh mắt của mọi người.

Giang Phi đứng bên cạnh thấy cũng kinh hãi, chuyện này Lâm lão sư đúng là chơi lớn, bây giờ không còn là chuyện của Vương Vân Kiệt nữa, mà là chuyện của toàn bộ Hiệp hội.

Nếu bị phanh phui, chắc chắc ở trên sẽ phê bình. Phê bình cũng còn chấp nhận được, chỉ sợ kết quả còn nghiêm trọng hơn nữa. Anh ta nhìn qua thấy Lâm lão sư vẫn nhàn nhã trả lời phỏng vấn của các phóng viên, nói chuyện vui vẻ, căn bản không hề quan tâm đến kết quả của chuyện này.

Lâm lão sư thật to gan, lần này không chỉ hoàn toàn đắc tội phó hội trưởng Quách mà còn khiến các chủ tịch khác bị trách móc. Chuyện các trang thiết bị trong phòng làm việc của Hiệp hội là thuộc quy tắc ngầm, bây giờ Lâm lão sư quậy nát lên như vậy, chỉ sợ có vài người khó chịu rồi đây.

Tất nhiên Giang Phi biết lý do Lâm lão sư làm như vậy, trong lòng thầm giơ ngón cái. Nhưng hậu quả quá lớn vô tình làm ảnh hưởng đến lợi ích của một nhóm người.

Anh ta biết thừa Hiệp hội có vấn đề, nhưng anh ta chỉ là một tên nhân viên quèn, thấp cổ bé họng sao có thể lên tiếng. Hơn nữa anh ta cũng cần công việc tại Hiệp hội, dù sao cả gia đình vẫn đang chờ anh ta nuôi, tất nhiên anh ta không dám đùa giỡn với chén cơm của mình.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)