Nhân Sinh Hung Hãn (Bản Dịch)

Chương 143: Đồng hương mời, tất nhiên phải đi rồi

Chương Trước Chương Tiếp

Chẳng mấy chốc, dựa vào kỹ thuật điêu luyện của hắn, từng chiếc bánh thơm ngon lần lượt ra lò.

Thấy mấy người này ăn ngon như vậy, trong lòng hắn dần dần có cảm giác thành tựu.

Những người không mua được bánh kếp cũng rất thất vọng, nhưng động lực mua bánh của họ cũng không suy giảm, hôm nay không được thì để ngày mai.

Lâm Phàm phủi phủi tay. Sau khi hoàn thành công việc, hắn ngồi một chỗ, nhấp một ngụm trà và lấy điện thoại di động ra.

“Đến xem thử clip này xem, ông có thể xử lý tên này không?”

Lâm Phàm mở video đang hot ra rủ Điền Thần Côn xem chung với hắn.

Điền Thần Côn xem đến say sưa, mày nhíu đi nhíu lại.

“Tát một cái là xong.” Sau khi xem xong, Điền Thần Côn phát biểu.

Nếu không biết Điền Thần Côn là người như thế nào, Lâm Phàm đã tin sái cổ rồi.

“Nói thật.” Lâm Phàm nói.

Điền Thần Côn nhìn Lâm Phàm, sau đó lắc đầu: “Thật khó để nói rõ. Anh chàng này thuộc loại sức mạnh và tốc độ. Cú đấm của anh ta rất nhanh và chân cũng rất vững. Nếu tôi trẻ hơn mười tuổi, chắc chắn 80% có thể đánh bại hắn. Nhưng bây giờ chắc là 50-50 thôi. Lôi Lôi đại sư gì đó quá yếu gà, 11 giây đã bị đánh gục thật là quá mất mặt.”

“Nhóc con, sao cậu lại có hứng thú với chuyện này? Anh chàng này là loại hình chiến đấu thực tế, không phải người luyện võ bình thường nào cũng có thể đối kháng được.”

Lâm Phàm bắt đầu có chút hiếu kỳ: “Cái này có gì khác biệt sao? Chẳng lẽ võ thuật Trung Quốc thật sự đánh không lại người này?”

Điền Thần Côn mỉm cười: “Chuyện này thì khác, cũng không phải là không làm được. Nếu là một hai trăm năm trước, hay bảy tám mươi năm trước, anh chàng này dám nói lời như vậy thì sớm đã bị đánh cho tơi tả từ lâu rồi.”

“Tại sao bây giờ không được?” Lâm Phàm hỏi.

“Không phải là không được, hiện tại là thời đại nào? Võ công Trung Quốc đơn giản chỉ là một bài quyền, đánh cho ra điệu bộ, không hề có tác dụng thực tế. Cậu nhớ cho kỹ, nếu muốn chân chính luyện tốt võ công Trung Quốc, cậu phải trải qua vô số trận chiến thực tế. Bây giờ nếu vì luyện võ công mà đi đánh nhau thì sẽ phải ngồi tù đấy. Vậy thì ai có khả năng thực chiến nữa.” Điền Thần Côn nói.

Lâm Phàm mỉm cười: “Xem ra ông cũng kinh nghiệm đầy mình rồi.”

Điền Thần Côn nhướng mày: “Nếu một năm cậu đánh nhau sáu bảy trăm lần thì chắc chắn ngay cả khi cậu không biết bất kỳ môn võ nào, cũng có thể sáng tạo ra một loại võ thuật đấy.”

Hiện tại, Lâm Phàm có chút sợ hãi, vẫn nên an phận thì tốt hơn. Đừng có nghĩ tới chuyện khiêu chiến để kiếm danh tiếng gì cả.

Trang bách khoa thứ ba, nên làm thế nào để hoàn thành nó bây giờ, chuyện này đúng là có chút gài bẫy người ta mà.

Tiếp đó, mở Baidu ra đặt câu hỏi trực tiếp.

“Tôi biết võ thuật, muốn trở thành một bậc thầy được mọi người ngưỡng mộ. Có biện pháp gì không?”

Bây giờ công nghệ đã tiên tiến. Nếu gặp vấn đề, hãy hỏi Baidu hoặc có nghi hoặc điều gì cũng hãy hỏi Baidu.

Miễn là có câu hỏi, Baidu có thể cung cấp một câu trả lời thỏa đáng cho bạn.

Sau khi đặt câu hỏi, Lâm Phàm mở WeChat và tiếp tục thời gian nhàn nhã của mình

Lúc này, WeChat có tin nhắn được gửi đến.

Ngô Hoán Nguyệt: “Đại sư, ngài có ở đó không?”

Lâm Phàm: “Ừm.”

Không lâu sau, tin nhắn lại đến.

“Đại sư, ngày mốt ngài có thời gian không? (Icon Mong đợi)”

Chẳng lẽ cô gái này muốn hẹn gặp riêng hắn sao? Dạo gần đây hình như hắn cũng không có đi đâu chơi.

Lâm Phàm: “Ừm, có chuyện gì?”

Ngô Hoán Nguyệt: “Ngày mốt diễn ra vòng loại top 24 cuộc thi 'Giọng ca triển vọng'. Nếu có thời gian, tôi muốn mời đại sư đến xem một chút (icon vẻ mặt ngượng ngùng).”

“Giỏi quá.” Lâm Phàm không quá chú ý, nhưng hắn không nghĩ rằng cuộc thi sẽ diễn ra nhanh như vậy: “Được, không có vấn đề gì, tôi phải xem trận đấu thăng cấp của đồng hương chứ. Mấy giờ thì mới bắt đầu?”

“Bảy giờ tối bắt đầu.”

“Không vấn đề gì, tôi sẽ đến đúng giờ.”

....

Sau khi trò chuyện, Lâm Phàm đã lên mạng kiểm tra. Cuộc thi này xem ra cũng có chút lợi hại.

Cô gái này hiện khá nổi tiếng và đã tích lũy được rất nhiều người hâm mộ.

Đội ngũ của Vương Minh Dương cũng ở phía sau, lặng lẽ thổi gió. Nhưng tình hình vẫn chưa đến mức đột phá, có lẽ đây là chờ khi Ngô Hoán Nguyệt giành được hạng nhất trong chương trình 'Giọng ca triển vọng' thì sẽ dốc toàn lực.

Về phần trong đó có những góc khuất gì không, Lâm Phàm tựa hồ có thể nhìn ra là không có khả năng.

Bốn vị giám khảo đều là những người quyền lực nhất trong giới âm nhạc hiện tại.

Đặc biệt là Tề Minh lão sư, người được mệnh danh là người đấu tranh chống hát nhép trong giới ca hát.

Từng có một chương trình ca nhạc mời Tề Minh lão sư làm giám khảo. Sau này trong đó có một chút mờ ám trong vòng chung kết, Tề Minh lão sư đã trực tiếp đăng việc này lên Weibo.

Mắng chửi chương trình ca nhạc kia tan nát, thậm chí ông ta còn tiết lộ tất cả những điều mờ ám trong đó.

Chương trình âm nhạc này bị tổn thất nặng nề, trông vô cùng thê thảm.

Kể từ đó về sau, chương trình nào dám mời Tề Minh lão sư làm giám khảo thì đó sẽ là chương trình chân chính không một chút giả dối.

Về phần Tề Minh lão sư tự cao huênh hoang như vậy, không sợ bị người ta gài bẫy hay đặt điều. Nói trắng ra là không ai dám đụng ông ta chính là vì ông ta là một người quân nhân có chức có quyền trong quân đội.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)