Thời gian quay lại mấy ngày trước.
Bên ngoài Tĩnh châu thành có một sơn trang, mà trong đình giữa hồ của sơn trang có một thiếu nữ mặc váy màu vàng nhạt ngồi trên ghế mây thật dài, đầu gối lên cánh tay, tóc dài đen nhánh tự nhiên buông xuống, làm nổi bật lên da thịt trắng như mỡ đông của nàng.
Nàng để chân trần, lơ lửng, nhẹ nhàng lắc lư. Móng tay vô ý thức móc ghế mây, chỉ chốc lát sau, đã móc ra một lỗ hổng.
Lúc này, một người tới đây bẩm báo, nói lại có người muốn đến lĩnh thưởng.
Thiếu nữ không đợi hắn nói xong, đã không kiên nhẫn nói: “Đuổi người ra.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây