Bùi Thiến Lan bên cạnh vẫn luôn sống ở Tĩnh châu thành, có thể nghe hiểu được một chút ngôn ngữ của Tây Đê đại lục, nhắc nhở nói: “Hình như nàng có thứ gì đó muốn giao cho ngươi.”
Lúc này, Lỵ Lỵ lấy ra một quả cầu thủy tinh, cầm trong tay, niệm lên một chuỗi thần chú rất dài, ánh mắt của nàng cực kỳ nghiêm túc.
Cố Dương cảm nhận được một luồng dao động kỳ lạ, chỉ thấy quả cầu thủy tinh vỡ ra, một tinh thể màu đỏ bay ra từ bên trong, lơ lửng trên không trung.
Khe hở bên trong quả cầu thủy tinh lập tức biến mất, Lỵ Lỵ dùng hai tay nâng tinh thể màu đỏ kia, dùng dáng vẻ gần như tiều tụy, giơ cao qua đầu, dâng đến trước mặt Cố Dương.
“Cho ta sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây