Trong một tiểu viện nào đó cách vương phủ mấy con phố, yên ắng không một tiếng động.
Phùng Thiên Tứ không chịu nổi bầu không khí áp lực này, lồng ngực khó chịu, nhưng chỉ có thể cố nén, việc đứng quá lâu khiến cơ bắp của hắn đều đã cứng ngắc lại.
Ngay khi hắn cho rằng cảnh yên lặng như vậy sẽ kéo dài liên tục mãi thì bóng dáng trên cây chợt nhúc nhích, giống như nhìn về phía bên trái.
Giây tiếp theo, Phùng Thiên Tứ cảm thấy bầu không khí gần như cứng lại cuối cùng bị phá vỡ, bèn len lén thở phào một hơi. Nếu tiếp tục như vừa rồi, hắn hoài nghi mình sẽ bị ngộp chết.
Lúc này, giọng nói già nua trong phòng kia lại vang lên một lần nữa: “Xem ra ngươi đã tính sai.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây