Nhân Gian Quỷ Thoại - Quá Giới

Chương 25: Quy hồn 5

Chương Trước Chương Tiếp

Tác giả: Mộc Sanh

Editor: YingYing

“Vậy phải làm sao?” Tần Phi hỏi.

“Hoàn thành nguyện vọng của cậu ta, để người này an tâm đi đầu thai, hoặc trực tiếp siêu độ, cưỡng ép đưa cậu ta xuống âm giới, rồi luân hồi đầu thai.” Trương Tri Tân vừa nói vừa vuốt vuốt chòm râu dê của mình, “Tuy nhiên chúng ta có lẽ chỉ có thể chọn cách thứ hai, trực tiếp siêu độ, cưỡng ép đưa xuống âm giới.”

“Không được!” Tiêu Dung dang hai tay chắn trước mặt Trương Tri Tân, quét đi vẻ tiều tụy trước đó, trên khuôn mặt trắng bệch lộ ra một vẻ kiên quyết khác thường, “Tôi không tìm ông đến để đưa A Thành đi, tôi đồng ý tìm ông đến, là muốn ông nói cho tôi biết nguyện vọng của A Thành là gì? Nếu không làm được thì mời ông ra ngoài.”

Trương Tri Tân trừng mắt nhìn Tiêu Dung, “Ý cô là muốn giữ lại quỷ hồn này?”

Tiêu Dung: “Đúng vậy!”

Trương Tri Tân tức giận đến râu cũng run rẩy, quát: “Hồ đồ! Người và quỷ khác đường cô chưa nghe bao giờ sao? Bản thân cậu ta căn bản không chịu nổi sự xâm nhập của dương khí dương gian, cho nên mới bám vào người cô. Giữ cậu ta bên cạnh, cơ thể cô sớm muộn cũng không chịu nổi!”

Đối với lời nói của Trương Tri Tân, Tiêu Dung hoàn toàn không lay động, “Cơ thể tôi có chịu nổi hay không, đó là chuyện của tôi, không liên quan đến ông.”

“Cô!” Mặt Trương Tri Tân run rẩy, phát hiện mình nhất thời không tìm được lời nào phản bác. Cả đời này của ông, ngoại trừ chuyện Tần Phi là tự mình đến nhà giúp người ta trừ tà, còn chưa từng bị ghét bỏ như vậy, Trương Tri Tân cảm thấy rất mất mặt, mắt đảo một vòng, rơi vào bóng dáng nửa trong suốt bên cạnh Tiêu Dung, hừ hừ hai tiếng, rồi dùng vẻ mặt khinh miệt nói: “Cô chắn cũng vô ích, hồn của chồng cô căn bản không bị cô chắn sau lưng, cậu ta ở bên trái cô kìa!”

Tiêu Dung nhìn quanh một lượt, nhưng vẫn không thấy gì, cô chỉ có thể ngập ngừng nhích sang bên trái, cố gắng giấu quỷ hồn của chồng mình đi.

Thấy Tiêu Dung di chuyển, Trương Tri Tân lập tức cười lớn, “Ha ha ha ha... Cô mắc lừa rồi! Cậu ta ở bên phải cô kìa! Xem lão phu ra tay siêu độ cậu ta!”

Tần Phi: “...” Đây là nói không lại người ta, bắt đầu ức hiếp người ta không nhìn thấy quỷ hồn, già cả rồi, còn có thể trẻ con hơn nữa được không?

Thấy Tiêu Dung bị kích động đến mắt cũng đỏ hoe, chuẩn bị cầm đồ đạc đánh người, Tần Phi vội vàng tiến lên tách hai người ra, “Ông ba, đừng giỡn nữa.”

Trương Tri Tân quay đầu đi, “Ta đâu có muốn giỡn đâu? Ta rất nghiêm túc đề nghị trực tiếp siêu độ, nhưng cái cô bé kia cứ cản không cho mà!”

Tâm trạng của Tiêu Dung, Tần Phi cũng có thể hiểu được, người từng tuyệt vọng vì mất mát nhưng bây giờ người có thể trở về, dù chỉ là một sợi hồn phách cô ấy không thể nhìn thấy không thể chạm vào, cũng không thể xóa bỏ khát vọng muốn giữ lại người đó bằng mọi giá của cô ấy. Loại cảm xúc này là cố chấp thậm chí bệnh hoạn, nhưng đây cũng là đặc tính mà loài động vật tình cảm như con người sở hữu.

Tần Phi liếc nhìn Tiêu Dung vẻ mặt bướng bỉnh, biết rằng thuyết phục cô ấy gần như là một chuyện không thể, chỉ có thể quay sang hỏi Trương Tri Tân, “Trước không nói chuyện siêu độ, ông có cách nào hỏi xem nguyện vọng của chồng chị Dung là gì không?”

“Bởi vì không làm rõ được, ta mới nói chỉ có thể trực tiếp siêu độ.” Lông mày Trương Tri Tân nhíu chặt lại, “Quỷ hồn nói là quỷ ngữ, trên đời này có rất ít người có thể nghe được quỷ ngữ, nhưng đáng tiếc ta không phải là một trong số ít người đó. Người làm nghề chúng ta muốn nghe quỷ nói chuyện, thường dùng phương pháp mời quỷ nhập xác. Nhưng hồn phách này quá yếu, cậu ta cùng lắm chỉ có thể trốn trong cơ thể vợ để tránh dương khí, căn bản không có cách nào nhập vào người khác, và khống chế cơ thể người bị cậu ta nhập. Người thuần âm thể, hoặc người hồn phách bất ổn, có lẽ có thể thành công để cậu ta nhập vào trong thời gian ngắn, nhưng ai lại tự nguyện để một con quỷ...”

Lời Trương Tri Tân còn chưa dứt, liền thấy Tần Phi chỉ vào chính mình nói: “Con chính là người hồn phách bất ổn, vừa hay bây giờ vẫn chưa chữa khỏi...”

“Con?” Trương Tri Tân khoanh tay liếc xéo hắn, “Lệ quỷ còn không dám nhập vào người con, cậu ta nếu nhập vào người con, trong phút chốc sẽ hồn phi phách tán.”

Tần Phi khó hiểu, “Chẳng phải nói người hồn phách bất ổn là được sao?”

“Con là mệnh tứ dương đỉnh tụ thuần dương*, con không phát hiện vì hồn phách con bất ổn mà những thứ yêu ma quỷ quái theo sau con, có cái nào dám thật sự đâm vào người con không?”

*Mệnh tứ dương đỉnh tụ thuần dương có nghĩa là:

Một lá số Tứ Trụ mà trong đó tất cả các Thiên Can của bốn trụ (năm, tháng, ngày, giờ) đều là Can Dương (Giáp, Bính, Mậu, Canh, Nhâm) và tất cả các Địa Chi của bốn trụ (năm, tháng, ngày, giờ) cũng đều là Chi Dương (Tý, Dần, Thìn, Ngọ, Thân, Tuất). Đây là một cấu trúc mệnh số hoàn toàn là Dương, không có bất kỳ sự pha trộn của Âm.

Tần Phi nghĩ nghĩ, hình như đúng là vậy thật, tuy rằng luôn gặp quỷ, nhưng thật sự gặp rồi, những thứ đó không có con nào dám nhập vào người anh.

“Nhưng con cũng đừng vì vậy mà lơ là, quỷ thì không dám nhập vào người con, nhưng trạng thái hiện tại của con lại rất dễ bị quỷ khí ô uế ảnh hưởng.” Trương Tri Tân cảnh cáo Tần Phi một tiếng, rồi lại chuyển chủ đề, “Vừa nói đến đâu rồi nhỉ? Nhập xác không được đúng không? Còn nữa là báo mộng, cô có mơ thấy chồng cô không?”

Tiêu Dung bị hỏi thì nghiêm túc suy nghĩ một lát, cuối cùng vẻ mặt ảm đạm lắc đầu.

“Vậy thì quỷ hồn này ngay cả sức mạnh báo mộng cũng không có, vậy dị tượng và khả năng vẽ bùa quỷ càng không có. Cách giao tiếp với quỷ ta chỉ biết có nhiêu đó, tóm lại ta không nghĩ ra cách nào khác có thể giao tiếp với cậu ta nữa.” Trương Tri Tân dơ tay nói.

Tần Phi im lặng nhìn Trương Tri Tân một lúc, rồi cúi đầu suy nghĩ một lát, quay đầu nhìn về phía bóng dáng nửa trong suốt bên cạnh Tiêu Dung.

“Anh có thể dùng động tác gì đó, nói cho chúng tôi biết anh muốn gì không?” Tần Phi hỏi.

Hồn ma của Lý Thành nhìn Tần Phi một lát, rồi nhìn quanh trái phải, bắt đầu bay lơ lửng xoay vòng trong phòng khách.

“Đây là ý gì?” Trương Tri Tân vừa gãi đầu vừa nhìn hồn ma Lý Thành bay tới bay lui, “Khoanh tròn phòng khách? Là muốn xây một vòng tường trong phòng khách sao? Ồ, thiết kế này khá mới lạ khá sáng tạo.”

“Chắc không phải ý như ông đoán đâu...” Tần Phi đầy vạch đen trên mặt.

“A Thành anh ấy đang làm gì vậy?” Tiêu Dung theo ánh mắt Tần Phi không ngừng đảo mắt, nhưng người không nhìn thấy quỷ hồn như cô ấy, những gì cô ấy thấy chỉ là các vật dụng bày biện trong phòng khách, căn bản không biết Lý Thành rốt cuộc đang làm gì.

“Tôi nghĩ... anh ấy giống như đang tìm cái gì đó...” Tần Phi đáp.

Lời Tần Phi vừa dứt không lâu, Lý Thành đang bay lơ lửng xoay vòng trong phòng khách, xuyên qua một cánh cửa, đi vào một căn phòng bên cạnh phòng khách.

“Căn phòng đó là...?” Tần Phi quay đầu nhìn Tiêu Dung.

“Là thư phòng.” Tiêu Dung vừa nói vừa dẫn Tần Phi và Trương Tri Tân đi đến trước căn phòng đó, mở cửa bước vào.

Lý Thành bay lơ lửng trước tờ lịch treo tường bên cạnh giá sách, chỉ vào tờ lịch, ra hiệu bảo bọn họ qua đó.

Tần Phi và Trương Tri Tân đi đến trước tờ lịch, Tiêu Dung đi theo đứng bên cạnh Tần Phi, nhìn tờ lịch một lát, rồi quay đầu nhìn Tần Phi, chỉ thấy Tần Phi nhíu mày, vẻ mặt khó xử.

Lý Thành bay lơ lửng trước tờ lịch, giơ ngón tay chỉ vào tờ lịch, nhưng vì ngón tay anh ấy hoàn toàn trong suốt, chỉ thấy ngón tay anh ấy đang chỉ vào cái gì đó, nhưng Tần Phi nhìn thấy chỉ có nửa ngón tay lơ lửng cách tờ lịch một khoảng. Lý Thành chỉ một lát, hình như cũng phát hiện ra vấn đề này, liền đưa ngón tay về phía trước hơn, rồi trông như thể nửa ngón tay xuyên qua tờ lịch đâm vào tường.

Tần Phi: “...”

Trương Tri Tân: “...”

Rất lâu sau, Trương Tri Tân mới mở miệng nói: “Cậu ta đang biểu diễn ảo thuật cho chúng ta xem sao?”

“Chắc không phải.” Tần Phi nhìn Lý Thành đang sốt ruột, lại nhìn tờ lịch, cuối cùng thở dài nói, “Xin lỗi, tôi không hiểu ý anh.”

Loay hoay cả buổi, Tần Phi và Trương Tri Tân xem đủ mọi động tác của Lý Thành, vẫn không đoán ra Lý Thành muốn biểu đạt điều gì, cũng thử hỏi Tiêu Dung, tiếc rằng Tiêu Dung cũng không có manh mối gì. Cuối cùng, cuộc giao tiếp giữa người và quỷ vẫn kết thúc trong thất bại. Trương Tri Tân muốn trực tiếp siêu độ Lý Thành, nhưng bị Tiêu Dung cản trở, không thể ra tay, chỉ có thể tạm thời cùng Tần Phi rút lui.

Ra khỏi khu dân cư nơi Tiêu Dung ở, Trương Tri Tân lại bày tỏ với Tần Phi sự bất mãn đối với Tiêu Dung, rồi mới tách ra khỏi Tần Phi – ông đi nhà bạn chơi, Tần Phi đi tiệm sách. Nhưng trước khi Tần Phi đi tiệm sách, lại chạy đến quán ăn sáng mua lại một phần đồ ăn sáng, phần trước đó mua đã nguội vì để quá lâu.

Tần Phi mua lại đồ ăn sáng, từ quán ăn sáng đi ra, vừa bước lên vỉa hè, liền thấy đối diện có hai người đi tới, trùng hợp là cả hai người này anh đều quen. Một người là Cố Dần, người còn lại là Cảnh Bác Văn, người anh đã gặp một lần ở cổng nhà Cố Dần.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)