Nhân Đạo Đại Thánh

Chương 496: Phong hoa viện (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Vị trí cách Thiên Cơ Phường tám mươi dặm về hướng đông, trong một sơn cốc hơi lõm vào, màn sương mù màu xám phun trào khắp nơi, bao phủ toàn bộ sơn cốc, cảnh sắc trong sơn cốc nguyên bản không ai biết là gì, giờ phút này đã hoàn toàn không thấy rõ.

Sơn cốc không tính lớn, phạm vi phương viên vài trăm dặm, bên trên dốc cao ở bốn phía, các tu sĩ tốp năm tốp ba hội tụ, hiển nhiên đều nhận được tin tức từ phụ cận mà chạy tới.

Vị trí này không nằm trong bất cứ phạm vi bao phủ của trụ sở thế lực nhà nào, xem như là một nơi vô chủ, trong chiến trường có rất nhiều nơi vô chủ như thế này, dù sao chiến trường rộng lớn, trụ sở tông môn Cửu Châu không có khả năng không có vị trí giáp ranh, luôn có mảng lớn còn sót lại.

Nhằm vào vị trí này, phụ cận có tổng cộng thế lực của bốn nhà, hai nhà Hạo Thiên Minh, hai nhà Vạn Ma Lĩnh, đều là thế lực ngũ, lục phẩm, nội tình không tầm thường.

Giờ này khắc này, thế lực bốn nhà thì đã có hai nhà tới, Phong Hoa Viện thuộc Vạn Ma Lĩnh, Thần Ẩn Cung thuộc Hạo Thiên Minh.

Khác với đám tán tu kết thành tốp năm tốp ba kia, thế lực hai nhà đều gần một trăm người, có thể thấy được sự coi trọng của bọn họ đối với Vô Lượng Thận Cảnh này.

Bọn họ có thể tới đây nhanh như vậy, chủ yếu là do khoảng cách đủ gần, hơn nữa cũng nhận được tin tức vô cùng kịp thời.

Hai nhà khác thì không may mắn như thế, dù có nhận được tin tức, muốn chạy tới cũng phải tốn hao một chút thời gian.

Giờ khắc này, thế lực hai nhà đều phái người lôi kéo tán tu ở khu vực phụ cận, nhưng hiệu quả cũng không quá lý tưởng.

Tán tu của Nội Quyển có tính tự chủ tương đối mạnh, không giống nhóm tiểu tán tu ở Ngoại Quyển, tùy tiện lắc lư lắc lư liền có thể đả động tới. Bọn họ có thể một đường tu hành đến tận đây, đa số đều là dựa vào bản thân mình.

Hơn nữa thăm dò loại địa phương như Vô Lượng Thận Cảnh này, nhiều người chưa hẳn đã là chuyện tốt, một khi gia nhập thế lực tông môn, khẳng định không thể thiếu việc sẽ phát sinh giao phong quy mô lớn với phe đối địch, đến lúc đó sẽ phải nghe theo hiệu lệnh của người khác, nạn sinh tử không thể tự điều khiển, ngược lại còn không bằng ba năm người kết thành đội mà hành động.

Tán tu chân chính gia nhập vời bọn họ đã sớm chủ động đi đầu, đâu còn cần bọn họ tới lôi kéo.

Đám tán tu càng muốn kết thành đội ngũ với nhay hơn.

Thời điểm Lục Diệp ngự khí chạy tới, chỉ thấy bên này tụ tập mấy trăm tu sĩ, tràng diện rối bời.

Hắn liếc mắt liền thấy hai bên sơn cốc đều có một chi đội ngũ khoảng trăm người, cách sơn cốc xa xa đang giằng co, bên trong một phương tu sĩ có số lượng nữ tu đông đảo, mỗi người đều có hoa dung nguyệt mạo, có một số nữ tu mặc cực kỳ bạo, chân dài eo thon như ẩn như hiện, làm cho người ta chú ý, sau lưng nhóm nữ tu này dựng thẳng một cây cờ lớn, đồ án bên trên cờ xí giống như là vài miếng cánh hoa, mơ hồ còn có hương hoa từ bên trên cờ lớn kia bay tới.

Lục Diệp nhận ra đây là cờ xí của Phong Hoa Viện.

Cũng không phải là do trước kia hắn đã từng gặp qua dạng cờ xí này, hắn chỉ là gặp qua đồ án bên trên cờ xí, bên trên Thập Phân Đồ đều có, hắn phát hiện bên trên Thập Phân Đồ, đằng sau mỗi cái danh tự của tông môn đều có đồ án cờ xí của tông môn.

Cũng tỷ như phía sau Bích Huyết Tông là đồ án nền đỏ kim diễm.

Một bên khác tu sĩ ngược lại không có gì đặc biệt, nhìn đồ án cờ xí kia, lại so sánh trên Thập Phân Đồ một chút, Lục Diệp đánh giá là người của Thần Ẩn Cung.

Hai đại trận doanh đều có một nhà đến.

Quan sát ở trên Thập Phân Đồ, thế lực gần nơi này có thể có cơ hội chạy tới gồm bốn nhà, còn thừa lại một Lăng Vân Điện thuộc Hạo Thiên Minh, và một Chiếu Nhật Sơn thuộc Vạn Ma Lĩnh, giờ phút này không thấy bóng dáng tu sĩ của hai nhà này, đoán chừng còn đang đi trên đường, hai nhà này có khoảng cách xa xôi.

Lục Diệp hạ thân hình xuống về bên thuộc về vị trí của Thần Ẩn Cung, ngưng thần dò xét phía trước.

Nguyên nhân sở dĩ sau khi nghe tin tức Vô Lượng Thận Cảnh thì hắn không tiếc tốn hao một số tiền lớn mua tình báo từ chỗ Thương Minh, lại vội vàng chạy tới, chính là hai chữ Thận Cảnh này khiến hắn có chút để ý.

Hắn có một hạt Tức Quả Hạch, thông qua Tức Quả Hạch kia, hắn có thể tốn hao công huân tiến vào một chỗ bên trong Thận Cảnh, ở trong đó ma luyện kỹ năng tự thân giết địch.

Hắn không biết Vô Lượng Thận Cảnh này có liên quan gì đến Thận Cảnh của mình kia hay không, nhưng đến xem thì sẽ không bao giờ sai cả.

Giờ phút này phóng tầm mắt nhìn tới, Lục Diệp phát hiện chuyện này có chút không đơn giản.

Bởi vì màn sương mù màu xám bao phủ bên trong sơn cốc lại nhìn quen mắt như thế, khi hắn tiến vào bên trong Thận Cảnh, hoàn cảnh bốn phía chính là loại sương mù này.

Bọn chúng thật sự có quan hệ với nhau sao? Bất quá chỉ dựa vào loại sương mù màu xám này để phán đoán, cũng có chút không đủ, rốt cuộc có quan hệ hay không, còn phải tiến vào bên trong mới có thể biết được.

Đắn đo suy nghĩ một lát, một tu sĩ thanh niên đi đến bên cạnh hắn, chắp tay thi lễ:

- Vị đạo hữu này mời, tại hạ Kỷ Viêm của Thần Ẩn Cung, muốn mời đạo hữu cùng Thần Ẩn Cung ta thăm dò Vô Lượng Thận Cảnh, không biết ý của đạo hữu như thế nào?

Lục Diệp giương mắt nhìn đội ngũ của Thần Ẩn Cung bên kia một chút, suy xét một phen.

- Không cần.

Đi theo đội ngũ Thần Ẩn Cung tiến vào Vô Lượng Thận Cảnh khẳng định là an toàn hơn một chút, nhưng trói buộc cũng nhiều.

Kỷ Viêm cũng không nhiều lời, chỉ là hơi gật đầu với Lục Diệp, sau đó liền vượt qua hắn đi về phía trước, hiển nhiên là muốn đi lôi kéo người khác.

Đợi sau khi Kỷ Viêm đi, bên người Lục Diệp xuất hiện một tu sĩ vóc người thấp bé, giữ lại hai bên ria mép liền cười hắc hắc nói:

- Đạo hữu cự tuyệt là một quyết định sáng suốt, mặc dù thái độ của Thần Ẩn Cung không tệ, nhưng nếu đạo hữu thật sự gia nhập cùng bọn họ, chỉ sợ cũng không vớt được quá nhiều chỗ tốt, những tán tu như chúng ta, trời sinh đã không thích hợp hành động cùng một chỗ với những đệ tử tông môn kia.

Hắn tựa hồ là đã từng chịu thua thiệt gì đó, cho nên nói gần nói xa có chút bài xích đối với tu sĩ xuất thân từ tông môn.

Lời nói xoay chuyển, hắn mở miệng nói:

- Đạo hữu nếu có ý, chúng ta hành động cùng một chỗ thì thế nào? Ở bên trong có cái gì cũng có thể giúp đỡ lẫn nhau, nhìn bộ dạng này của đạo hữu, hẳn là một binh tu đi, ta là pháp tu, tên to con này là thể tu, ta lại đi tìm quỷ tu nữa là đầy đủ, thế nào?

Thời điểm hắn nói chuyện còn vỗ vỗ bả vai một người bên cạnh, sở dĩ có thể đập tới bả vai người ta, chủ yếu là vì người ta ngồi dưới đất.

Lục Diệp cúi đầu nhìn lại, ban đầu còn không có quá để ý, nam tử ngồi dưới đất có thân hình rộng lớn, khí huyết tràn trề, quan sát thì chính là cá thể tu, chỉ cần ngồi yên ở chỗ này đã có thể cho người ta một loại cảm giác an nhẫn bất động như núi, cẩn thận nhìn lên, hắn không khỏi thay đổi sắc mặt.

Một thân linh lực của thể tu này đúng là vô cùng tinh khiết, xông xáo ở Linh Khê chiến trường trong thời gian dài như vậy, Lục Diệp đã từng gặp qua đủ loại tu sĩ, chưa từng có ngoại lệ nào cả, dù bên ngoài thân linh quang có tinh khiết đến đâu, kiểu gì cũng có chút tì vết, đó là bởi vì phục dụng linh đan.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (1) - 🎫Đề cử (6)