Y Y buồn buồn trả lời một tiếng, ngồi xuống hồi sức.
Lục Diệp thì lấy từ trong túi trữ vật lấy ra một vật để luyện hóa.
Đây là một loại linh khí phi hành, đến từ tu sĩ cửu trọng Nguyên Nghiễm, có vẻ không tệ.
Tu sĩ thất trọng về sau là một ranh giới, tu vi lên đến trình độ này là có thể ngự khí giết địch.
Tấn thăng bát trọng có thể ngự khí phi hành, đương nhiên, có thể bay nhanh cỡ nào, xa cỡ nào thì phải xem bản thân.
Tu sĩ bát trọng không ngự khí phi hành, bởi vì quá tốn sức mà bay như vậy lại không đủ nhanh, không đủ cao, ở bên ngoài sẽ rất dễ dàng bị nhằm vào, một khi bị người đánh rơi từ trên trời xuống vậy thì sẽ chẳng có kết cục tốt đẹp gì.
Tình hình này phải với cửu trọng mới cải thiện, cho nên dám ngự khí phi hành ở ngoài cơ bản đều là tu sĩ cửu trọng.
Lục Diệp tuy có Phi Dực Thứ Văn, nhưng vật này lại có hạn sử dụng. Lúc trước Vân phu nhân nói Thứ Văn này nhiều lắm là chỉ có thể dùng ba canh giờ, từ lúc có được Thứ Văn đến nay, Lục Diệp thình thoảng có sử dụng. Tính toán một chúc, tuổi thọ của Thứ Văn này đã giảm nhiều, chỉ sợ cũng chẳng dùng thêm được bao lâu.
Cho nên hắn phải có một sức mạnh có thể nắm giữ khả năng bay, bát trọng vừa hay vào được cánh cửa ngự khí phi hành.
Một ngày sau, Lục Diệp đi ra khỏi phòng luyện công, đi theo phía sau Y Y.
Trước tiên La Phục đưa tin tới.
Chốc lát sau, ở trong điện tiếp khách, hai bên khách chủ ngồi xuống.
- Nhất Diệp huynh, ta là người thô kệch, chúng ta cứ đi thẳng vào vấn đề chính đi.
Sau khi quen thuộc lẫn nhau, La Phục cũng không nói mấy lời khách sáo gì nữa.
- Ngày trước có mấy Trấn Thủ Sứ của Hạo Thiên Minh tìm tới, muốn cùng Ngân Quang Đảo hợp tác, tiến công tập kích trụ sở của thế lực Vạn Ma Lĩnh.
Lục Diệp gật đầu, các trận doanh gần xa cùng một thế lực hợp tác là chuyện bình thường. Lúc trước khi hắn dẫn người đi đánh Phùng thị cũng đã liên hệ Vô Cực Hiên.
- Nhưng Nhất Diệp huynh cũng biết, muốn công phá hộ tông đại trận của một trụ sở cũng không phải chuyện dễ dàng, không có sự giúp sức mạnh mẽ, dù là hai nhà liên thủ cũng chưa chắc có thể thành công, mà bọn sự giúp đỡ bọn hắn xem trọng chính là Ứng Giao!
La Phục đã nói đến mức này, sau Lục Diệp có thể không hiểu.
- Cho nên ta muốn hỏi hỏi Nhất Diệp huynh, có thể điều khiển Ứng Giao lần nữa hay không, nếu có thể chúng ta liền đi làm một trận lớn nữa.
- La huynh hiểu lầm rồi, ta không có cách nào điều khiển Ứng Giao, kỳ thật ta chỉ là có thể thôi thúc hành động của Ứng Dao ở một mức độ nào đó thôi.
- Vậy cũng đủ rồi, chỉ cần Nhất Diệp huynh có thể dẫn Ứng Giao đến trước trụ sở của mấy nhà thế lực Vạn Ma Lĩnh kia, có vết xe đổ của Kình Thiên Tông trước mắt, mấy nhà Vạn Ma Lĩnh kia tất nhiên không dám gắng sức, nói không chừng sẽ ngay lập tức bị dọa cho lui, đến lúc đó chúng ta chỉ cần đi lấy chiến lợi phẩm là được.
La Phục hưng phấn nói, xoa xoa tay.
Lục Diệp hơi trầm ngâm, gật đầu nói:
- Cũng có thể thử một chút.
La Phục vui mừng:
- Cứ quyết định như vậy đi?
- Trước tiên đừng liên hệ với bọn họ, có thông tin xác thực ta sẽ báo với La huynh, đến lúc đó hành động cũng chưa muộn.
- Rất tốt!
Lục Diệp đứng dậy, La Phục tiễn. Rất nhanh sau đó Lục Diệp liền cưỡi Hổ Phách đi ra khỏi phạm vi trụ sở Ngân Quang Đảo, vốn La Phục còn muốn để huynh muội Hách Nhân cùng đi với Lục Diệp một đoạn nhưng lại bị Lục Diệp cự tuyệt.
Mặc dù hắn nguyện ý đi thử một chút, nhưng cảm giác được việc này không thể nào đáng tin cậy, đây cũng là lí do tại sao hắn không nói hết.
Loại hung vật như Ứng Giao này đã có đầy đủ linh trí, sau khi bị lừa một lần, chưa chắc sẽ có lần thứ hai.
Sau khi rời khỏi trụ sở Ngân Quang Đảo được mười dặm, Lục Diệp xoay người xuống khỏi lưng hổ, từ trong túi trữ vật lấy ra một vật, điều khiển linh lực ném về phía trước mặt.
Vật kia lập tức hóa thành một cái thuyền nhỏ dài mười thước, mặt ngoài thuyền nhỏ điêu khắc hoa văn tinh xảo, chế tác rất tinh tế.
Đây chính là linh khí phi hành của Nguyên Nghiễm, rộng cỡ bốn thước.
Thuyền nhỏ ở đầu thuyền và nơi đuôi thuyền đều có khảm mấy cái lỗ, đó là nơi sắp xếp linh thạch.
Ngự khí phi hành, không chỉ tiêu hao mỗi linh lực của tu sĩ, còn có tiêu hao linh lực phía trên linh thạch đã sắp xếp, như này có thể giảm bớt tổn hao công sức của tu sĩ.
Linh khí phi hành phẩm chất càng tốt, mức độ tiêu hao càng lớn.
Thuyền nhỏ này của Nguyên Nghiễm phẩm chất không tệ.
Một chiếc thuyền cỡ này, bên trên nhiều lắm là ngồi được tầm hai ba người, lại nhiều hơn thì không thể, nhưng mà đối với Lục Diệp mà nói thì đã là đủ rồi.
Thuyền nhỏ lơ lửng tại trước mặt, hắn nhấc chân đạp lên, trước kia đã từng thử Phi Dực linh văn, Lục Diệp có thể nói là cẩn thận từng li từng tí.
Chờ sau khi mình đứng vững vàng, lúc này mới chú ý tới Hổ Phách, Hổ Phách hóa thành con thú dài một thước, nhảy lên bờ vai của hắn, về phần Y Y, chắc là đã giấu vào trong thân thể Hổ Phách rồi.
Hết thảy đã chuẩn bị sẵn sàng, Lục Diệp thôi thúc linh lực, thuyền nhỏ lập tức loạng choạng mà bay lên, nhưng mà mới bay chưa được bao xa liền nghiêng đầu rơi cắm xuống phía dưới.