Cách ngày trụ sở Kình Thiên Tông bị phá đã qua ba ngày.
Trụ sở Ngân Quang Đảo, trong điện tiếp khách, La Phục đang tiếp đãi mấy vị tu sĩ, những tu sĩ này đều là cửu trọng, có nam có nữ, mỗi người đều là Trấn Thủ Sứ hoặc Phó Sứ một tông môn, mà mỗi trụ sở tông môn lại cách Ngân Quang Đảo không xa.
Bởi vì trước đó Thích Thạch đã nhắc nhở hắn cho nên La Phục nhìn thấy mấy người bọn hắn cùng tới liền biết chuyện gì đã xảy ra.
Quả nhiên, mấy người kia đều đến để tìm hiểu tin tức của Ứng Giao, nhao nhao biểu thị nếu Ngân Quang Đảo nguyện ý điều khiển Ứng Giao giúp đỡ bọn hắn công chiếm trụ sở kẻ địch, chiến lợi phẩm đạt được chia bốn sáu. Bọn hắn bốn, Ngân Quang Đảo sáu.
Trước khi chết Trâu Kỳ truyền tin tức ra ngoài có thật có hiệu quả, bây giờ chẳng những thế lực phụ cận Vạn Ma Lĩnh vô cùng kiêng kỵ Ngân Quang Đảo mà ngay cả bên Hạo Thiên Minh cũng có người tin mà chạy đến chỗ La Phục bàn bạc chuyện liên thủ.
Đối với chuyện này, La Phục có lòng mà chẳng có sức.
Nếu như Ngân Quang Đảo thật sự có thể điều khiển Ứng Giao vậy thì chẳng có gì đáng nói, hoàn toàn có thể phối hợp các nhà đánh vào vài trụ sở của thế lực Vạn Ma Lĩnh, đến lúc đó chia chiến lợi phẩm lời biết bao nhiêu, lại chẳng quá tốt.
Mấu chốt là Ứng Giao kia bọn hắn vốn chẳng điều khiển được, người thực sự có thể điều khiển Ứng Giao lại là một người khác.
La Phục lại không tiện nói rõ.
Cuối cùng bất đắc dĩ, chỉ có thể đưa ra lời thề Thiên Cơ, nói với bọn họ rằng Ngân Quang Đảo có thể đánh bại trụ sở Kình Thiên Tông hoàn toàn là do may mắn, Ứng Giao kia với Ngân Quang Đảo chẳng có chút quan hệ gì.
Lời thề Thiên Cơ nói ra, không có gì là giả dối, mấy Trấn Thủ Sứ đi cầu viện lúc này mới thất vọng rời đi.
Tiễn bọn họ, La Phục liếc mắt nhìn phòng luyện công bên kia:
- Thích sư đệ, Nhất Diệp huynh có nói với đệ muốn tu hành ở chỗ chúng ta hay không?
- Cái đó thì không. - Thích Thạch lắc đầu.
- Đáng tiếc thật.
Nếu như Lục Nhất Diệp thật sự muốn ở lại Ngân Quang Đảo bên này thì chính là một tin tức tốt đối với Ngân Quang Đảo, chưa cần nói tới Ứng Giao kia, chỉ riêng Lục Diệp để lộ ra chút thực lực cá nhân đã đủ để bọn hắn coi trọng.
Lục Diệp đã không nhắc tới, tức là sẽ không ở lại đây quá lâu, loại chuyện này không thể nào miễn cưỡng được, đều phải xem ý kiến cá nhân.
- Để trở về ta đi thăm dò ý tứ của hắn, coi thử có thể mời hắn ở lại tương trợ hay không. Nếu như hắn thật sự có thể điều khiển Ứng Giao, chúng ta đi diệt Vân Yên Giáo ngay. Lão tử nhìn mấy thứ cẩu vật kia đã khó chịu lắm rồi.
Vân Yên Giáo là một thế lực Vạn Ma Lĩnh khác bên cạnh Ngân Quang Đảo, thù hận giữa hai bên mặc dù không lớn bằng giữa Ngân Quang Đảo và Kình Thiên Tông, nhưng đã ở cạnh nhau chắc chắn không thiếu qua lại.
Nếu có thể diệt Kình Thiên Tông trước, sau đó lại diệt Vân Yên Giáo, vậy thì sau này khắp ngàn dặm quanh đây Ngân Quang Đảo có thể xưng vương xưng bá, muốn làm gì thì làm.
Cùng lúc đó, ở một gian phòng trong phòng luyện công, linh lực cuồn cuộn quanh thân Lục Diệp dưới sự thôi thúc của hắn không ngừng mà đánh thẳng vào bức tường ngăn linh khiếu.
Với một âm thanh nhỏ vang lên ở linh khiếu, bức tường ngăn thứ một trăm bốn mươi bốn đã bị phá vỡ, linh lực không ngừng chảy vào trong đó.
Linh khiếu mở đến một trăm bốn bốn, là tiêu chuẩn tấn thăng bát trọng.
Lục Diệp không hề ngừng lại, tiếp tục thôi thúc linh lực, xuyên qua những linh khiếu không dùng đến, thành vòng tuần hoàn tiểu chu thiên.
Lúc làn khí quanh thân tan đi, đã thành công tấn lên bát trọng.
Từ thất trọng lên đến bát trọng, Lục Diệp bỏ ra khoảng tầm sáu mươi ngày. Đối với hắn tốc độ như này không hẳn là nhanh. Bởi vì lúc trước ở Bích Huyết Tông, ban ngày hắn đều đi theo Vân phu nhân tu hành đạo linh văn.
Nhưng trước mắt hắn không cần tấn thăng với tốc độ quá nhanh, tu hành quá nhanh, không đủ thời gian ổn định cũng chẳng phải chuyện tốt, vậy cũng sẽ chỉ bồi dưỡng mỗi tu vi, không có được thực lực tương xứng.
Lý Phách Tiên đã từng đã nói với hắn, sau này tu hành nhất định phải chú ý ổn định bản thân.
Đối với tu sĩ bình thường mà nói, chưa đến hai tháng thăng từ thất trọng lên bát trọng, hắn vẫn rất nhanh. Cũng may Lục Diệp trải qua chiến đấu cũng không hề ít, mà lại hắn còn tranh thủ tùy lúc tiến vào Thận Cảnh để trau dồi bản thân. Những thứ trải qua bên trong Thận Cảnh cực kỳ chân thật, kể cả cảm giác chết đi kia.
Sau mỗi lần tử trận lại tích lũy được kỹ xảo chiến đấu và kinh nghiệm, cũng không phải thủ đoạn bình thường có thể so sánh được, đó là dùng tính mạng và thương thế của mình để đúc kết tinh hoa.
Cho nên là dù tốc độ Lục Diệp tu hành rất nhanh nhưng y vẫn có thể duy trì sức chiến đấu vượt xa người cùng cấp.
Hắn tiếp tục nuốt linh đan tu hành, muốn xem thử đến bát trọng tự mình mở một khiếu cần bao nhiêu linh đan.
Gần nửa ngày sau mới có kết quả, trước mắt mở một khiếu cần tốn không sai thì là ba mươi lăm viên linh đan.
Không nghi ngờ gì đây là con số rất đáng sợ. Nhớ ngày đó hắn ở tam trọng, tứ trọng muốn mở một khiếu chỉ cần mười mấy viên linh đan. Lúc đó đã cảm thấy đủ nhiều rồi, giờ so sánh một chút quả thật là thầy bói nhỏ gặp thầy bói to.
Tu vi càng cao, mở khiếu càng cần tiêu hao nhiều.
Từ bát trọng lên đến cửu trọng cần mở ra ba mươi sáu linh khiếu mới, nếu như chỉ dùng linh đan để mở khiếu, tức là sẽ cần tới một ngàn hai trăm viện!
Đương nhiên, trước mắt Lục Diệp tu hành không đơn giản chỉ dựa vào nuốt linh đan, cho nên con số thực sự cần tiêu hao chắc chắn phải ít hơn số này.
Bên cạnh bỗng nhiên truyền đến Y Y tiếng rên rỉ, sắc mặt thoáng chốc trở nên có chút tái nhợt, đây là mới từ trong Thận Cảnh chui ra đây mà.
Y Y cũng có công huân, chưởng giáo đã cho nàng in dấu lên chiến trường ấn ký, tức là nàng đã là đệ tử Bích Huyết Tông. Giết địch cũng có thể đạt được công huân. Nhưng mà chiến công của nàng phần lớn đều đến từ lương hàng tháng mà Hoa Từ phát cho, không được coi là nhiều, lại thêm trước đó nàng giết địch đoạt được, tổng cộng có không đến một ngàn.
Chiến công của nàng không có tác dụng gì, Lục Diệp liền để nàng vào bên trong Thận Cảnh tu luyện. Về sau sẽ gặp không ít trận chiến, Thận Cảnh là nơi rèn luyện thân thể tốt.
- Chơi vui không?
- Không vui chút nào!
Y Y tức giận, nhìn như vậy liền biết là ở trong Thận Cảnh bên trong bị côn trùng dạy dỗ.
- Cứ từ từ.