- Trận chiến này thắng lớn, bên phía tông môn ắt có khao thưởng, theo ý La sư huynh thì tối nay tổ chức một buổi tiệc ăn mừng, cũng để tẩy trần cho đạo hữu.
Bên trong phụ điện, giọng nói Thích Thạch vang lên:
- La sư huynh trước khi đi đã giao phó ta đến hỏi đạo hữu một chút, có tiện ra mặt hay không, dù sao trận chiến này thuận lợi như vậy, công lao của đạo hữu vô cùng to lớn.
Hắn nói như này Lục Diệp liền hiểu.
Trụ sở Kình Thiên Tông bị công chiếm, trong mắt đại đa số tu sĩ Ngân Quang Đảo mà nói, là bọn hắn quá xui xẻo, cũng không biết tại sao lại bị Ứng Giao theo dõi.
Có thể số ít người biết chuyện cũng hiểu được, Ứng Giao đó là bị Lục Diệp dẫn qua, cuối cùng vào thời điểm đại chiến xảy ra, Ứng Giao đuổi theo người của Kình Thiên Tông không buông tha mà tránh người Ngân Quang Đảo cũng là do Lục Diệp âm thầm động tay chân.
Cho nên trận chiến này, Lục Diệp có công lao rất lớn.
Đã là tiệc ăn mừng, đương nhiên không thể thiếu công thần như Lục Diệp.
Nhưng nếu thật sự muốn công khai mà nói, sẽ để lộ chuyện Lục Diệp có thể điều khiển Ứng Giao đến một mức nào đó, mà danh hiệu Bích Huyết Tông Lục Nhất Diệp này của hắn làm đám người bên Vạn Ma Lĩnh kia thống hận cực kỳ, một khi để lộ ra sẽ đem đến cho Lục Diệp không ít rắc rối.
La Phục và Thích Thạch không có ý đoạt công, lúc báo cáo với tông môn cũng thật thà, sẽ không mảy may giấu diếm, nhưng bọn hắn nhất định phải cân nhắc ý kiến của bản thân Lục Diệp.
Không thể không nói, bọn hắn cân nhắc rất chu đáo.
Lục Diệp đoán người như La Phục sẽ không thể cân nhắc đến những chuyện này, hẳn là do Thích Thạch trước mặt đây nghĩ ra một số điểm mấu chốt, mượn lần này bái kiến đến để thăm dò chút ý.
- Trận chiến này có thể thắng là do các vị đạo hữu Kình Thiên Tông đồng tâm hiệp lực, lại gặp Ứng Giao tiến công tập kích, thật sự chẳng liên quan quá nhiều đến ta.
Thích Thạch nghe vậy gật đầu:
- Ra vậy, ta hiểu rồi.
Sau đó lại nói chuyện phiếm với Lục Diệp một lúc, sau đó Thích Thạch mới rời đi.
Y Y đóng cửa, hứng thú bừng bừng chạy theo Lục Diệp lên lầu hai kiểm kê thu hoạch lần này.
Một hai trăm cái túi trữ vật, dù là dùng hiệu suất mở khóa bây giờ của Lục Diệp cũng cần phải tốn hơn hai ba ngày mới mở hết được. Nhưng mà trong đó cũng có mấy cái túi trữ vật không có khóa lại, bên trong đếu đựng mấy cái hoa cỏ kỳ lạ, còn có linh khí.
Những này hoa cỏ này chắc chắn là do tu sĩ Ngân Quang Đảo cướp được từ trụ sở Kinh Thiên Tông, về phần linh khí... Người của Kình Thiên Tông sau khi chết rồi, linh khí đương nhiên là thành vật vô chủ.
Chỉ nhìn những vật này liền biết, La Phục nói với Lục Diệp chia đôi chiến lợi phẩm là chia đôi thật, chút lợi lộc cũng không thèm chiếm.
- Phát tài rồi!
Y Y hưng phấn hô vang, nàng chưa bao giờ gặp qua nhiều túi trữ vật như vậy xếp chồng chất một chỗ.
Lục Diệp cầm lấy túi trữ vật phá giải cấm chế khóa, mở ra từng cái từng cái một, Y Y kiểm tra chiến lợi phẩm trong đó, phân loại vào những cái túi trữ vật khác đã chuẩn bị từ sớm.
Có vài tu sĩ của cải phong phú, có vài người thì rất keo kiệt, nhưng mà số lượng đang bày ra ở đây, tích lũy tài phú thật sự rất khả quan.
Đợi đến ban đêm, bên ngoài dần dần truyền đến tiếng ồn ào, càng ngày càng náo nhiệt, tựa hồ có rất nhiều tu sĩ tụ tập. Y Y đi thăm dò xem thử, chỉ thấy tu sĩ Ngân Quang Đảo đều tụ tập tại quảng trường Thiên Cơ Điện ở bên kia, bày ra cái bàn thứ gì đó, bên cạnh quảng trường lại trang trí thêm mấy món phát sáng, thắp sáng cả quảng trường.
Một lát sau, có hương khí từ bên kia bay tới.
Đây là tu sĩ Ngân Quang Đảo chuẩn bị tổ chức tiệc ăn mừng, bọn hắn và Kình Thiên Tông đối địch lẫn nhau hơn trăm năm, chưa bao giờ thắng lớn như vậy, tất nhiên là khiến cho lòng người kích động.
Hổ Phách đang ngủ say nghe mùi liền động đậy, ngẩng đầu híp mắt nhìn Lục Diệp, làm ra dáng vẻ biểu thị nó đang đói bụng.
Huynh muội Hách Nhân dẫn một đám người tới, mang một cái bàn tới lầu một, đồ ăn thức uống không ngừng được dọn lên, phía Ngân Quang Đảo thậm chí còn suy nghĩ tới Hổ Phách mà đưa đến một tảng thịt thú lớn.
Một lát sau, bên quảng trường Thiên Cơ Điện truyền đến tiếng La Phục cao vút. Đại ý là hắn cuối cùng cũng không phụ kỳ vọng của tông mông, xuất chinh đến trụ sở Kình Thiên Tông lần này mọi người đã vất vả, sau này sẽ tiếp tục cố gắng. Thỉnh thoảng còn có tiếng khen rầm rộ vang lên, tiệc mừng bắt đầu, không khí cực kỳ náo nhiệt.
Lại qua một lát, La Phục và Thích Thạch cùng nhau tới.
- Nhất Diệp huynh, thật sự xin lỗi.
La Phục mở miệng liền tạ lỗi, bên kia Ngân Quang Đảo ăn tiệc mừng vô cùng náo nhiệt, công thần lớn nhất lại trốn ở bên này, hắn rất khó xử.
Tuy nhiên, sau khi nghe Thích Thạch phân tích và quyết định trước đó của Lục Diệp, La Phục liền biết hắn đã suy nghĩ quá đơn giản. Trước mắt như này có chút ủy khuất với Lục Diệp, nhưng đây lại là lựa chọn tốt nhất.
- Không sao.
Lục Diệp mỉm cười, đưa bọn hắn vào trong phòng, tất nhiên là một trận nâng ly cạn chén, Y Y ở một bên lo lắng nhìn theo.
Bởi vì Lục Diệp trước tới nay chưa từng uống rượu, có lẽ nguyên nhân là bởi vì Lý Phách Tiên. Lúc ở Bích Huyết Tông, nhị sư tỷ cấm mọi người uống rượu, đến ngay cả chưởng giáo lão nhân gia có đôi khi thèm cũng phải lén lút.
Cho nên Y Y cũng không biết Lục Diệp có thể uống rượu hay không.
Cũng may qua ba tuần rượu, thần sắc của Lục Diệp vẫn bình thường.
Dù sao cũng là một tu sĩ thất trọng, sao có thể dễ say như vậy.
Trên bàn rượu, La Phục chủ động đề cập tới chuyện muốn cùng Bích Huyết Tông ký kết khế ước liên minh, Lục Diệp tất nhiên là đồng ý, đây cũng chính là mục đích hắn đi tới trụ sở Ngân Quang Đảo.
Hai người lúc này liền dùng quyền hạn Trấn Thủ Sứ của mình ký khế ước liên minh, kể từ đó, đệ tử Bích Huyết Tông sau này có thể đến trụ sở Ngân Quang Đảo tập luyện, thậm chí có thể tiêu công huân truyền tin tử bên này về trụ sở Bích Huyết Tông.
- Trước đó nghe được một chút tin đồn, nghe nói hai thế lực Vạn Ma Lĩnh láng giềng Bích Huyết Tông đã bị đánh cho tàn phế? Không biết là thật là giả?
Một trận trùng triều nổ ra, việc này gây ra động tĩnh không nhỏ, nhưng mà nơi này cách trụ sở Bích Huyết Tông vẫn hơi xa, La Phục bọn hắn cũng chỉ nghe người khác nhắc tới, cũng chẳng để ý mấy.
Chuyện ở bên ngoài, bên trong tông môn cũng không để ý. Giống như Hạch Tâm Quyển bên kia cũng không để ý nhiều đến chuyện trong này. Đây cũng không phải xem thường, chỉ là mỗi vòng tông môn đều có đồng minh và kẻ địch của riêng mình, có chuyện phải xử lí của riêng mình.
- Việc này đúng là có.
- Liên quan đến trùng triều?