Nhân Đạo Đại Thánh

Chương 487: Chia chiến lợi phẩm (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Chờ đến lúc đuổi tới nơi xem thử, một đám người xuất thân từ chín cảnh khác nhau đều âu sầu trong lòng.

Toàn bộ trụ sở Kình Thiên Tông giờ phút này là một đống hỗn độn, phòng ốc sụp đổ vô số, còn có dấu vết cháy đen do bị lửa lớn thiêu đốt để lại. Không sai, trước khi người Ngân Quang Đảo rời đi đã phóng hỏa ở nơi này, quả nhiên cực kỳ tàn ác.

Hoa cỏ bên trong linh điền dược phố, mặc kệ là chín hay chưa chín đều bị nhổ hết sạch, trên quảng trường Thiên Cơ Điện vẫn còn lưu lại vết tích của trận đại chiến, khắp nơi đều là thi thể và vết máu.

Toàn bộ trụ sở Kình Thiên Tông, có thể nói là lông gà đầy đất, vừa biết được tin tức tu sĩ Ngân Quang Đảo đã rút lui, từ Cửu Châu trở về điều tra tình huống thì tu sĩ Kình Thiên Tông liền quỳ rạp xuống đất, ngửa mặt lên trời gào thét, nước mắt ròng ròng.

Quá thảm rồi!

Tu sĩ chạy đến điều tra càng ngày càng nhiều, cuối cùng bên này vẫn xảy ra một trận đại chiến, ở hai bên trận doanh tu sĩ cửu trọng đánh nhau khí thế ngất trời, cuối cùng cũng không biết người nào thắng.

Nửa ngày sau, tại nơi sơn dã ở giữa trụ sở Ngân Quang Đảo, Lục Diệp dẫn Y Y xuống thuyền, Hổ Phách lười biếng dựa trên bả vai hắn.

La Phục tự mình dẫn Lục Diệp đi vào một tòa nhà nhỏ có hai tầng, sắp xếp cho hắn xong liền nói tối nay sẽ làm tiệc tẩy trần cho hắn. Lần này trụ sở Kình Thiên Tông bị phá, công lao của hắn vô cùng lớn, cần phải nhanh chóng về bổn tông để báo cáo, tạm thời không có thời gian để chăm sóc hắn.

Hắn nói với Lục Diệp nếu có yêu cầu gì chỉ cần nói với huynh muội Hách Nhân là được.

La Phục rời đi, Lục Diệp để huynh muội Hách Nhân đi nghỉ ngơi, có việc gì sẽ báo với bọn họ, sau đó đi với Y Y lên lầu hai.

Trên đường trở về, Lục Diệp biết được từ chỗ Y Y, sau khi nàng dẫn theo Ứng Giao được mười dặm, nàng vừa cất lân giáp vào túi thì Ứng Giao lại trở nên choáng váng.

Ở chỗ khí tức của lân giáp biến mất nó bực tức một lúc sau đó mới kéo lê thân thể rời đi. Y Y quan sát từ đằng xa, phát hiện trong mắt của nó tựa hồ còn có chút cô đơn?

Nhìn theo hướng Ứng Giao rời đi, dường như là nó muốn về lại cái hồ mà nó vẫn luôn ở trong đó kia, còn có thật hay không thì Y Y cũng không dám khẳng định vì ngay khi đó Lục Diệp đã truyền tin kêu nàng trở về.

Trong phòng, Y Y tĩnh tọa hồi sức, Hổ Phách thì ăn linh đan.

Trước đó khi Y Y mang theo lân giáp vẫn luôn đi ở dưới mặt đất, tốn không ít sức lực, giờ đây muốn hồi phục lại một chút.

Lục Diệp thì đang kiểm tra linh khiếu của mình, hắn đang cân nhắc xem có nên tấn thăng bát trọng hay không.

Trước đó, thứ cân nhắc chính là sẽ có được nhiều công huân khi ở thất trọng, mà trước mắt hắn đã có vốn liếng khi giết địch ở Lưỡng Trọng, cho nên có đối đầu với cửu trọng cũng không phải không được.

Nhưng bây giờ mà xem, thất trọng giết cửu trọng vẫn cần tốn chút sức, không bằng lên thăng lên bát trọng sớm một chút.

Hơn nữa, công huân có được khi giết địch lại không nhiều bằng công huân có được khi chiếm được trụ sở của địch, công huân của hắn đến lúc này hơn phân nửa đều là đạt được như thế. Công huân có được do giết địch chỉ chiếm số ít.

Vẫn là tranh thủ thời gian tấn thăng bát trọng quan trọng hơn, tu vi cao mới là sự bảo vệ an toàn nhất.

- Nhất Diệp đạo hữu.

Dưới lầu bỗng nhiên truyền đến tiếng la.

Lục Diệp nhìn ra ngoài cửa sổ, chỉ thấy có một thanh niên mặc áo xanh đứng ở dưới, dường như cảm giác được ánh mắt của Lục DIệp, thanh niên ngẩng đầu lên, ôn hòa cười, ôm quyền nói:

- Quấy rầy đạo hữu.

- Chờ một lát.

Lục Diệp rụt đầu lại, đi xuống lầu, mở cửa. Thanh niên kia đang đứng ở bên ngoài, đi theo phía sau hai huynh muội Hách Nhân, lúc này hai người đang ôm trong lòng một đống túi trữ vật lớn.

Nhìn thấy cảnh này Lục Diệp lập tức hiểu ra, đây là của cải Ngân Quang Đảo chia cho mình.

Hiệu suất làm việc này quả thật không tệ.

- Tại hạ Thích Thạch, phó sứ trấn thủ Ngân Quang Đảo bái kiến Nhất Diệp đạo hữu.

- Thích đạo hữu khách khí rồi, mời vào bên trong.

Căn nhà nhỏ này hẳn là để Ngân Quang Đảo chuyên dùng tiếp khách, trên lầu là để nghỉ ngơi, dưới lầu là chỗ tiếp khách.

Dẫn Thích Thạch và huynh muội Hách Nhân đi vào, Thích Thạch nói:

- Những vật này là một nửa số của cải Ngân Quang Đảo đoạt được ở bên kia, La sư huynh trước đó đã giao ước với đạo hữu cho nên ta đưa tới, đạo hữu xem thử để ở đâu thì được?

Một đống túi trữ vật lớn như này, ít cũng phải một hai trăm cái.

- Cảm phiền đưa lên lầu đi.

Y Y đi trước dẫn đường, chỉ cho huynh muội Hách Nhân lên lầu, để túi trữ vật xuống xong mới đi xuống.

Huynh muội Hách Nhân rời đi, Lục Diệp đang nói chuyện phiếm với Thích Thạch, chủ yếu là Lục Diệp đang học hỏi kinh nghiệm cùng người khác, hắn không quá tinh thông với việc quản lý trụ sở, Thích Thạch đã là phó sứ, đương nhiên sẽ có kinh nghiệm, học hỏi kinh nghiệm từ người khác thì chẳng có gì xấu.

Y Y ở bên cạnh vừa pha trà, vừa yên lặng lắng nghe.

Lục Diệp liếc nàng một cái, có chút ngạc nhiên, hắn không biết Y Y còn có bản lĩnh này.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (1) - 🎫Đề cử (6)