Trong hoàn cảnh phong bế u ám, ánh sáng nến chiếu sáng tứ phương, lúc Lục Diệp từ từ tỉnh dậy, chỉ cảm thấy toàn thân đều đau đớn.
Chóp mũi quanh quẩn một cỗ mùi thơm quen thuộc, đầu gối lên một mảng ôn nhuận mềm mại, chỗ ngực còn có một bàn tay chống lên, trong lòng bàn tay đó truyền ra pháp lực ôn hòa, rõ ràng là đang giúp mình chữa thương.
Lục Diệp không nhúc nhích.
Hắn chậm rãi nhớ lại chuyện lúc trước.
Mình truy kích Quỷ Kiệu, dưới một kích dẫn tới sự phản kích của Quỷ Kiệu, suýt nữa thì chết bất đắc kỳ tử ngay tại chỗ, hắn không chết, mà ngưu yêu được hắn mang theo cùng lại chết tới cặn cũng không còn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây