Nhân Đạo Đại Thánh

Chương 379: Ứng giao đột kích (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Không trách Trâu Kỳ và Du Hồng Bảo sẽ nghĩ như vậy, chủ yếu là trấn thủ ba cái khoáng mạch cửu trọng trước khi chết thế mà ngay cả cái tin tức cũng đều không có truyền lại trở về, còn có Nguyên Quảng sư huynh, cũng không biết như thế nào mà lại chết.

Chuyện này khiến bọn họ sinh ra một loại ảo giác, đó chính là thế lực lần này xuống tay với Kình Thiên Tông, xuất động số lớn cường giả, nếu không không có đạo lý có thể để cho bốn cái cửu trọng chết không rõ ràng, làm không tốt là phụ cận hai nhà thế lực Hạo Thiên Minh sẽ liên thủ.

Bọn họ ở chỗ này không ngừng đấu khí đấu dũng với con người, lại không biết nguy hiểm đang đánh tới từ một phương hướng khác.

Dưới sự dẫn đầu của Y Y, Ứng Giao thanh thế kinh người tới gần trụ sở Kình Thiên Tông, hơn nữa đằng sau của Ứng Giao, Lục Diệp thì cưỡi Hổ Phách truy kích.

Thời gian trôi qua, hắc ám chậm rãi rút đi, chân trời dần sáng lên.

Mấy trăm tu sĩ Kình Thiên Tông chuẩn bị đã lâu, mấy trăm tu sĩ Kình Thiên Tông chỉ ngồi chờ Trâu Kỳ ra lệnh một tiếng liền giết ra khỏi trụ sở, cho người đột kích một cử động.

- Động tĩnh gì?

Trâu Kỳ bỗng nhiên nhíu mày, hắn mơ hồ cảm giác được mặt đất đang chấn động, tựa hồ còn có tiếng vang ầm ầm.

Du Hồng Bảo lập tức ngồi phục trên đất, lỗ tai dán sát mặt đất, cẩn thận lắng nghe, sắc mặt dần dần ngưng trọng:

- Có thứ gì đó rất lớn đồ vật ngay tại cấp tốc hướng bên này tới gần!

- Ứng Giao!

Giọng nói Trâu Kỳ run rẩy.

- Cái gì?

Du Hồng Bảo giương mắt về hướng Trâu Kỳ nhìn lại, chỉ thấy đối phương yên lặng nhìn về một phương hướng, khóe mắt nhảy lên một cái.

Hắn liền vội vàng đứng lên, thuận theo ánh mắt Trâu Kỳ mà nhìn, lập tức cảm thấy ngây người.

Toàn bộ trụ sở Kình Thiên Tông, tất cả mấy trăm tu sĩ đều đứng chết trân tại chỗ, chỉ vì ở hướng kia, một đầu xà yêu to lớn, dài hai mươi trượng đang uốn éo người, ầm ầm tập kích, nhìn về hướng kia, đúng là thẳng đến trụ sở Kình Thiên Tông.

Ứng Giao sinh sống ở hồ nước trong phạm vi trụ sở của Kình Thiên Tông, đối với đầu hung vật này, Kình Thiên Tông không thể nghi ngờ gì là hiểu rõ nhiều hơn mọi người một chút, ngoại nhân đều coi Ứng Giao chỉ là lời đồn bậy hoặc nghe nhâm, nhưng Kình Thiên Tông bên này lại biết, thứ này thật sự tồn tại, vào một đêm cách đây vài thập niên trước, từng có các tu sĩ thế hệ trước của Kình Thiên Tông nhìn thấy kia Ứng Giao hướng về phía trăng tròn phun ra nuốt vào tinh hoa nhật nguyệt.

Qua nhiều năm như vậy, Kình Thiên Tông đã từng rục rịch có suy nghĩ muốn thu phục đầu hung thú này, để nó trở thành yêu thú hộ tông cho nhà mình, nhưng vẫn luôn không thành công, thử mấy lần, sau khi tổn thất không ít nhân thủ liền coi như xong chuyện rồi thôi.

Chẳng ai ngờ rằng, hôm nay đầu hung thú này thế mà lại lao đến trụ sở Kình Thiên Tông, nhìn bộ dáng khí thế dào dạt kia của đối phương, rõ ràng là kẻ đến không thiện ý!

Tình huống này là như thế nào?

Trâu Kỳ là người đầu tiên cảm nhận được, đây nhất định là vết tích của Ngân Quang Đảo, nhưng nghĩ lại liền phủ định giả thuyết này này, nếu Ngân Quang Đảo thật sự có bản lĩnh này, vậy thì đã sớm đánh cho Kình Thiên Tông tan nát, sao còn có thể chờ đến hôm nay.

Không kịp nghĩ nhiều vì sao đầu hung thú thần long thấy đầu không thấy đuôi này lại rời khỏi cuộc sống sinh hoạt ở hồ nước, Trâu Kỳ một bên hô to để các đệ tử tăng cường uy năng của đại trận phòng hộ, trong lòng lại âm thầm cầu nguyện, đầu hung thú này chỉ là trùng hợp đi ngang qua, chẳng mấy chốc sẽ rời đi!

Nhưng mà cầu nguyện vô dụng, phương hướng mà Ứng Giao tiến lên không hề mảy may sửa đổi, dưới con mắt nhìn chăm chú của mấy trăm tu sĩ Kình Thiên Tông, lấy tốc độ cực nhanh, một đầu đụng vào bên trên màn sáng của đại trận phòng hộ.

Oanh...

Tiếng vang truyền ra, lấy điểm va chạm làm trung tâm, bằng mắt thường cũng có thể thấy khí lãng quét sạch tứ phương, màn sáng của đại trận phòng hộ bỗng nhiên mờ đi một mảng lớn, một vòng gợn sóng dập dờn.

Màn sáng ảm đạm lại một lần nữa trở nên sáng tỏ, là do tu sĩ Kình Thiên Tông đang điên cuồng thôi động uy năng của đại trận.

Bên trong đại trận, tâm các tu sĩ Kình Thiên Tông cũng nảy lên theo một đạo va chạm mãnh liệt kia, không ít tu sĩ thậm chí còn theo bản năng hạ thấp thân thể xuống, khiến một vài kiến trúc bên trong trụ sở bị chấn động kịch liệt mà phát ra âm thanh rì rào.

Bên ngoài màn sáng của đại trận, thân thể Ứng Giao dài hai mươi trượng đứng thẳng lên hơn phân nửa, đầu rắn cao, lưỡi rắn trong miệng phun ra nuốt vào, bên trong con ngươi màu lục bích là cái bóng của từng gương mặt đang vô cùng kinh hãi.

Thân thể của nó hơi ngửa ra sau, thân rắn phảng phất như hóa thành một trường cung.

Nhìn thấy tư thế này, Trâu Kỳ thầm nghĩ không ổn, thật sự là không ổn.

Quả nhiên, Ứng Giao lại đột nhiên đụng đầu vào một cái nữa.

Oanh...

Lại một lần đất rung núi chuyển, lần va chạm này còn muốn mãnh liệt hơn so với vừa rồi, mới nãy là Ứng Giao mang theo khí thế vội vàng mà va chạm vào, không có quá nhiều ý nguyện chủ quan, mà lần này lại chủ động hành động, cả hai lần cường độ đều không giống nhau.

Màn sáng của đại trận hộ tông vừa tối đi và phai nhạt rất nhiều, rồi lại trở nên sáng tỏ.

Rầm rầm rầm...

Tiếng va đập liên tiếp không ngừng vang dội, toàn bộ trụ sở Kình Thiên Tông lập tức loạn thành một bầy, tâm tình các tu sĩ cũng theo màn sáng của đại trận hộ tông trở nên sáng tối mà lên xuống theo.

Ứng Giao tựa như phát điên đụng chạm vào đại trận hộ tống, không ai biết nó làm như vậy là vì cái gì. Trong thời gian ngắn, đại trận vẫn còn có thể kiên trì, có khả năng thêm một khoảng thời gian nữa thì chắc chắn sẽ bị phá, vậy thì mấy trăm tu sĩ ở đây căn bản là không thể ngăn chặc được việc Ứng Giao giết chóc.

Trâu Kỳ và Du Hồng Bảo đang hỏi thăm xem trong tông có ai gần đây mới trêu chọc đến đầu hung thú này hay không, kết quả không tìm được bất luận đầu mối hữu dụng nào.

Duy nhất một người biết chuyện giờ phút này đang đứng ngay đằng sau một cái sườn dốc cách đó năm dặm, thăm dò nhìn quanh về bên kia, Lục Diệp là lần theo vết bò của Ứng Giao mà vội vàng chạy tới, liếc mắt liền thấy Ứng Giao đang va chạm vào đại trận độ tông của người ta, tư thế kia dường như có thâm thù đại hận nào đó với Kình Thiên Tông vậy.

Ổn!

Lục Diệp đưa tin cho Y Y, hỏi thăm tình huống bên kia của àng, biết được nàng vẫn mạnh khỏe liền yên tâm lại.

Mới đầu, nhìn qua thì thứ như đại trận phòng tông này chính là một nửa màn sáng hình tròn, nhưng trên thực tế nó là một cái hình tròn, một nửa trên mặt đất, dưới mặt đất cũng có một nửa, đây là phòng có người đánh lén từ dưới lòng đất.

Cho nên dù Y Y có thể độn thổ đi qua cũng không có cách nào mang lân giáp vào bên trong trụ sở Kình Thiên Tông cả, nhưng nàng không cần mang vào, chỉ cần ẩn thân dưới đất ở nơi nào đó là đủ rồi.

Đối khao khát khí huyết lân giap của Ứng Giao này mà nói, bất kỳ ai dám quấy nhiễu nó thì đều trở thành địch nhân, đại trận phòng hộ của Kình Thiên Tông ngăn ở phía trước, vậy thì liền đánh vỡ nó ra vậy!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 27%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (1) - 🎫Đề cử (5)