Ngơ ngác nhìn qua phương hướng Lục Diệp rời đi, đầu Hách Nhân có chút choáng váng, thế cục một hồi liền biến hóa quá nhanh, hắn có chút không theo kịp tiết tấu.
- Ca, tâm tình Ứng Giao không tốt vì sao lại chạy về phía trụ sở Kình Thiên Tông bên kia?
Hách Tinh không thể lý giải.
- Có lẽ là người Kình Thiên Tông trước kia trêu chọc qua nó?
- Thì ra là thế!
Hách Tinh hiểu rõ gật đầu.
- Muội muội ngốc của ta...
Hách Nhân đau lòng nhức óc
- Ứng Giao kia rõ ràng là bị Nhất Diệp huynh cho dẫn qua, chẳng có chút quan hệ nào tới việc tâm tình nó không tốt cả.
Hách Tinh kinh ngạc đến cực điểm:
- Làm sao dẫn qua được?
Hách Nhân trong lòng tự nhủ làm sao ta biết được? Nhưng chắc chắn là vết tích của Lục Nhất Diệp, không có đạo lý Ứng Giao trước kia chưa từng lộ diện hôm nay lại đột nhiên có hành động dị thường như vậy.
Hắn vội vàng đưa một đạo tin:
- Ứng Giao đã xuất ngoại, hư hư thực thực bị Lục Nhất Diệp dẫn dụ, hướng trụ sở Kình Thiên Tông mà đi.
Bên trên linh khi thuyền lớn dung nhập được mấy trăm tu sĩ Ngân Quang Đảo, La Phục đang suy nghĩ tiếp tục tiến lên hay là trở về theo đường cũ, hắn vốn cho rằng khoáng mạch Kình Thiên Tông bị tập kích , bên kia khẳng định sẽ có chút động tác, kết quả Kình Thiên Tông đúng là án binh bất động, việc này khiến cho hắn rất khó chịu.
Vài trăm người đều được hắn dẫn ra ngoài, vốn cho rằng có thể thừa cơ làm một món hời lớn, kết quả Kình Thiên Tông hoàn toàn không cho cơ hội đó.
Chờ sau khi trời sáng, Kình Thiên Tông chắc chắn sẽ đi điều tra tình huống khoáng mạch bên kia, lúc đó đã là hừng đông, nhiều người như vậy cũng không có cách nào ẩn tàng, nếu bị phát hiện, Kình Thiên Tông tất nhiên sẽ trốn vào bên trong trụ sở, tương đương với một chuyến tay không.
Ngay khi La Phục vẫn còn đang xoắn suýt, bỗng nhiên nhận được tin tức mà Hách Nhân truyền đến.
Hắn điều tra một chút, biểu cảm dần dần ngạc nhiên, mỗi một chữ cái nói về tin tức này thì hắn đều biết, nhưng kết hợp với nhau, hắn lại không thể hiểu được.
Cái gì gọi là Ứng Giao đã xuất hiện, thứ đồ chơi kia không phải là yêu vật chỉ có trong truyền thuyết sao? Tại sao lại bị Lục Nhất Diệp dẫn dụ tới trụ sở Kình Thiên Tông rồi? Lục Nhất Diệp kia có thể có bản lĩnh này?
Sợ không phải là đang lừa gạt lão tử đấy chứ?
Nghĩ một lát hắn liền đưa một đạo tin:
- Hách sư đệ, nói thật đi, có phải người bị Kình Thiên Tông ép buộc hay không?
- La sư huynh, ta nói thật đấy! Ta cũng không dám tin tưởng, thế nhưng là ta tận mắt nhìn thấy, không tin cũng không được! Ta nói cho ngươi, Ứng Giao kia dài hai mươi trượng, thân thể to bằng vại nước, hai con mắt sáng như đèn lồng, trên đầu còn mọc ra một cây sừng thịt, vô cùng hung hăng.
- Là Hách Tinh bị ép buộc?
- ...
Bên kia hồ, Hách Nhân cảm thấy có chút phát điên, nghĩ nghĩ, lại đưa tin qua:
- Đệ tử Ngân Quang Đảo Hách Nhân và muội muội Hách Tinh, không bị Kình Thiên Tông hoặc bất luận kẻ nào bắt cóc, những lời vừa mới nói với La Phục sư huynh nếu có phần nào là giả, thiên lôi đánh xuống, chết không yên lành, cung thỉnh thiên cơ chứng kiến!
Chờ giây lát, La Phục bên kia đưa tin tới:
- Còn sống không?
- La sư huynh, ngươi tin ta đi!
- Tin!
Thiên Cơ Thề đều đã dùng đến, La Phục há có thể không tin.
Ứng Giao trong truyền thuyết thật sự tồn tại, hơn nữa còn bị Lục Nhất Diệp kia dẫn về phía trụ sở Kình Thiên Tông! Đây quả thực là cơ hội trời cho.
Trên boong của con thuyền lớn, La Phục tinh thần phấn chấn, hiệu lệnh một tiếng:
- Dùng hết tốc độ tiến về phía trước!
Con thuyền lớn vốn dĩ đang chạy ung dung chậm như rùa bò đột nhiên vù vù chấn động, quanh thân được linh quang mờ ảo bao vây lấy, cấp tốc phóng về hướng trụ sở Kình Thiên Tông.
Trụ sở Kình Thiên Tông, trên quảng trường Thiên Cơ Điện, lấy Trấn Thủ Sứ Trâu Kỳ, Phó Sứ Du Hồng Bảo cầm đầu, mấy trăm tu sĩ tụ tập, đằng đằng sát khí.
Giờ này khắc này, một số tu sĩ sắc mặt trắng bệch đang đứng trước mắt Trâu Kỳ và Du Hồng Bảo, hồi báo tao ngộ trước đây.
Bọn hắn đều là được đón về từ bên trong mỏ khoáng thạch, mặc dù Lục Diệp và huynh muội Hách Nhân giết vào bên trong mỏ quặng, nhưng bốn phương trong khoáng mạch kia thông suốt, quả thực không có cách nào giết sạch tu sĩ ở trụ sở Kình Thiên Tông, chắc chắn sẽ có cá lọt lưới.
Kỳ thật những người trốn về này cũng không rõ là rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, bọn họ chỉ biết là khoáng mạch bị người ta tập kích, sau đó chết không ít người, về phần là ai tập kích, có bao nhiêu người tập kích, căn bản không rõ ràng, chỉ biết là số lượng tập kích khoàng mạch không nhiều.
Trâu Kỳ và Du Hồng Bảo tra hỏi một phen, không tìm được quá nhiều tin tức hữu dụng, chỉ có thể để những những người sống sót đứng vào hàng ngũ.
- Thấy thế nào?
Trâu Kỳ nhìn về phía Du Hồng Bảo.
- Mười mấy người này trốn về mà không bị phục kích, hoặc chính là ngoài trụ sở không có mai phục, hoặc chính là người mai phục chúng ta có khẩu vị rất lớn.
Trâu Kỳ gật đầu, hắn cũng nghĩ như vậy.
Dưới tình huống bình thường, nếu như ngoài trụ sở có mai phục, mười mấy người này vô luận như thế nào cũng không thể trốn về được, bây giờ có mười mấy người bình ắn trở về, đó chính là cá lớn mà đối phương tự mình thả dây chơi..
Lúc này nhất định phải ổn định, nếu như tùy tiện phái ra càng nhiều tu sĩ, khẳng định sẽ tử thương thảm trọng.