Mắt thấy Ứng Giao muốn lần nữa tiến vào trong hồ nước, Lục Diệp bỗng nhiên nghĩ, nếu là giao yêu vật này dẫn tới trụ sở Kình Thiên Tông bên kia... Thế nào?
Cái này đoán chừng là một con có cấp bậc tồn tại giống như Tiểu Hôi, nếu như có thể làm như vậy thì các tu sĩ Kình Thiên Tông khẳng định phải cảm động khóc ròng ròng.
Chuyến này Lục Diệp tới Nội Quyển, một là ma luyện tự thân, hai là báo thù ở đại chiến Kim Quang Đỉnh, vốn định tận lực giết nhiều tu sĩ Kình Thiên Tông một chút dưới tiền đềlà phải đảm bảo an toàn cho bản thân.
Nhưng bây giờ xem ra, dã tâm tựa hồ có thể lớn hơn một chút nữa?
Điều kiện tiên quyết là hắn có thể dẫn Ứng Giao qua.
- Y Y, lấy đồ vật ra, sau đó chạy!
Lục Diệp đưa tin cho Y Y.
- Được.
Y Y cũng không hỏi nhiều, lại lấy lân giáp từ trong túi trữ vật ra.
Bên hồ, Ứng Giao vừa mới chuẩn bị vào nước lập tức phát giác được, thân thể ngửa thẳng, cấp tốc lao về một phương hướng, một thân thể dài gần hai mươi trượng, tốc độ cực nhanh, phỏng đoán cẩn thận, Hổ Phách dốc toàn lực chạy vội cũng không thể chạy nổi đối phương thật.
Phương hướng mà Ứng Giao truy kích, chính là phương hướng Y Y chạy trốn, như thế xem ra, nó quả thật có thể cảm giác được vị khí huyết trong lân giáp.
Loại yêu thú cướng đại đến vô lý này quả nhiên có cảm giác rất nhạy cảm.
Mà tốc độ của nó quá nhanh, Y Y căn bản không vung lên được.
Sau nửa canh giờ, Ứng Giao ngừng lại, lại một lần nữa oanh kích mặt đất, lại dưới sự chỉ thị của hắn cho Y Y, không ngừng muốn xâm nhập vào trong lòng đất.
Sở dĩ làm như thế, là bởi vì tốc độ Y Y không bằng Ứng Giao, Lục Diệp muốn mượn này cơ hội này để khảo nghiệm phạm vi hoạt động của cái lân giáp mà Ứng Giao cần tưới lớn đến bao nhiêu.
Khả năng độn thổ của Y Y là có cực hạn, càng là hướng về chỗ sâu, từ trường dưới mặt đất lại quấy nhiễu càng nghiêm trọng hơn, loại lực trường tương tự như ở dưới mỏ đều có tác dụng giam cầm linh lực, cho nên Y Y càng là xuống, thực lực có thể phát huy lại càng kém, một khi tất cả linh lực bị giam cầm, nàng liền sẽ vĩnh viễn bị vây ở sâu dưới lòng đất.
Sâu trăm trượng chính là mức cực hạn của Y Y, dưới khoảng cách đó, một thân linh lực lưu động của Y Y gần như bị áp chế hơn phân nửa, xuống chút nữa thì rất nguy hiểm, nhất là đối với dạng linh thể như nàng mà nói.
Một lát sau, Y Y đưa tin tới:
- Thế nào?
- Được rồi.
Dù Y Y đã trốn vào vị trí sâu trăm trượng nhưng Ứng Giao kia vẫn không từ bỏ, vị trí của Y Y gióng lên trên mặt đất đã bị nó tạo ra cái hố sâu hơn mười trượng.
Cứ với tốc độ như vậy, nếu Y Y đứng bất động, không đến nửa canh giờ là Ứng Giao có thể móc nàng ra.
- Tiếp tục chạy, ta chỉ rõ phương hướng cho ngươi.
Lục Diệp lại đưa tin qua.
- Ừm.
Rất nhanh, dưới sự dẫn đầu của Y Y ẩn thân dưới mặt đất, Ứng Giao bắt đầu hành động, những chỗ đi qua ở ven đương, từng cây từng cây đại thụ ngã xuống, trên mặt đất lưu lại vết bò ngắn có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Lục Diệp uốn nắn cho Y Y một chút phương hướng, xác định phương hướng không sai, sau đó mới ghìm xuống thân hình, thu Phi Dực, chậm rãi vứt Hổ Phách lên trên mặt đất.
Huynh muội Hách Nhân chạy như bay đến, đều cảm thấy mờ mịt.
- Nhất Diệp huynh, hiện tại tình huống như thế nào? Y Y sư muội đâu?
Lục Diệp xoay người lên lưng hổ, mở miệng nói:
- Y Y rất an toàn, tình huống hiện tại... Khó mà nói, chỉ có thể nói Kình Thiên Tông đại khái phải xui xẻo.
- Kình Thiên Tông phải gặp xui xẻo?
Hách Nhân nhất thời đầu có chút quá tải, nhưng liếc mắt nhìn phương hướng mà Ứng Giao Ly đi, lập tức kịp phản ứng:
- Ứng Giao muốn đi tới trụ sở Kình Thiên Tông?
- Không có gì bất ngờ xảy ra, phải không!
- Tại sao Ứng Giao lại muốn tới trụ sở Kình Thiên Tông?
- Đại khái là hôm nay tâm tình nó không tốt, sát khí có chút nặng? Hách huynh, xin từ biệt.
Lục Diệp nói xong, Hổ Phách đuổi theo Ứng Giao rồi vọt về một phương hướng, lưu lại huynh muội Hách Nhân ở đó với biểu cảm vô cùng.
Chắc chắn Ứng Giao kia sẽ bị dẫn tới trụ sở Kình Thiên Tông, hiện tại gia hỏa này cực kì khao khát đối với huyết khí bên trong lân giáp kia, sẽ không tùy tiện từ bỏ.
Mà hiện tại trụ sở Kình Thiên Tông bên kia có rất nhiều tu sĩ đang tụ tập, dù sao hắn và huynh muội Hách Nhân vừa mới tập kích khoáng mạch hoàn mỹ nhà người ta, giết không ít người của người ta rồi.
Sắc trời vẫn còn tối, người Kình Thiên Tông không dám chạy đến điều tra lúc này, vậy cũng chỉ có thể đợi đến bình minh.
Nhưng đại khái bọn họ nghĩ không ra, cứ chần chờ mãi, lại chờ được một đầu Ứng Giao tìm đến!
Mấy trăm tu sĩ hội tụ, sát khí đằng đằng, trận địa sẵn sàng đón quân địch, kết quả Ứng Giao đánh tới, làm gì còn chuyện gì tốt đẹp mà nói nữa, cục diện chắc chắn sẽ trở nên rất náo nhiệt.
Lục Diệp không biết bằng bản lĩnh của Ứng Giao có thể công phá đại trận phòng hộ của người ta hay không, vũng nước đục này là hắn quậy lên, chắc chắn phải đến đó để xem náo nhiệt.
Mặc dù tu vi của huynh muội Hách Nhân cao hơn hắn một tầng, nhưng dưới loại cục diện hỗn loạn kia, hai bát trọng quỷ tu khó có sức tự vệ, cho nên Lục Diệp không có ý định mời huynh muội Hách Nhân.
Ở đây là lựa chọn tốt nhất, nói cho cùng, mọi người cũng chỉ là bèo nước gặp nhau.
Nếu Ứng Giao không công phá được đại trận của trụ sở người khác, vậy cũng không sao, chỉ cần hai bên nảy ra xung đột, người Kình Thiên Tông sẽ cuống cuồng lên , dù sao Lục Diệp xem náo nhiệt không chê chuyện lớn, tóm lại không có gì tổn thất cả.