Hách Nhân chậm rãi đứng dậy, cả gan lấy ra một chút thịt thú vật từ bên trong túi trữ vật của mình..
Trên cơ bản mỗi cái túi trữ vật của tu sĩ đều sẽ có một ít đồ ắn, chủ yếu là lo trước khỏi hoạ.
Hắn giơ thịt thú vật kia lên, sau đó ném về phía Ứng Giao.
Ứng Giao thờ ơ.
Lại ném thêm mấy khối, vẫn không có động tĩnh.
- Vô dụng thôi Nhất Diệp huynh...
Trên trán Hách Nhân nhỏ mồ hôi xuống.
Lục Diệp nhẹ nhàng thở ra một hơi, mở miệng nói:
- Hách huynh, các ngươi đi trước, nó nhìn chằm chằm vào ta, đại khái sẽ không để ý tới các ngươi.
- Vậy ngươi phải làm sao?
- Ta tự có phương pháp thoát thân.
Hách Nhân xoắn xuýt một chút, lúc này mới cắn răng nói:
- Vậy Nhất Diệp huynh cẩn thận.
Nói xong, nháy mắt ra dấu với Hách Tinh, hai huynh muội rón rén lui lại.
Ứng Giao quả nhiên không để ý bọn họ, thậm chí ngay cả nhìn cũng chưa từng nhìn một chút, chuyện này khiến huynh muội Hách Nhân không bị để ý tới mà có chút uất ức, lại có chút may mắn khó tả.
Rút lui thẳng tới khi xa trăm trượng, hai huynh muội mới đột nhiên dung nhập vào bên trong hắc ám.
Giờ khắc này Lục Diệp chợt nghĩ một vấn đề, đó chính là rốt cuộc Ứng Giao này coi trọng mình ở chỗ nào.
Theo Hách Nhân nói, hai anh em bọn họ tới đây nhiều lần như vậy, chưa bao giờ thấy qua Ứng Giao, nhưng mình mới chỉ đến một lần, thế mà liền bị nó theo dõi.
Cái này rất không thích hợp.
Lục Diệp hồi tưởng nhứng chuyện mình làm lúc trước, sau đó hắn đưa tay bắt lấy Hổ Phách đang nắm dưới chân mình, kéo nó né người sang một bên.
Con ngươi Ứng Giao cũng chuyển động theo một chút.
Lục Diệp lại nâng Hổ Phách sang một bên khác.
Con ngươi Ứng Giao lại cử động.
Xác định, Ứng Giao để mắt tới không phải mình, mà là Hổ Phách. Chỉ là bởi vì Hổ Phách đợi cùng một chỗ với mình, mà con ngươi Ứng Giao lại lớn như vậy, cho nên vừa rồi không thể nào phán đoán chính xác, dẫn đến Lục Diệp cho là mình bị để mắt tới.
Hổ Phách là yêu thú, có khả năng đây là nguyên nhân mà nó bị Ứng Giao để mắt tới, nhưng Lục Diệp cảm thấy, nguyên nhân lớn hơn có thể là do huyết khí ở bên trong lân giáp kia.
Nếu như nguyên nhân chỉ là bởi vì Hổ Phách, Ứng Giao sớm đã hiện thân từ lúc đám người Lục Diệp tới nơi này rồi, trên thực tế, nó là sau khi Hổ Phách thôn phệ huyết khí bên trong lân giáp mới hiện thân, nói một cách khác, nó là bị lân giáp do Lục Diệp lấy ra hấp dẫn.
Lân giáp kia giống như vảy rồng, lại như vảy rắn, mà bản chất Ứng Giao là một loại xà yêu, cho nên huyết khí của lân giáp kia đối với nó tất nhiên là có lực hấp dẫn thật lớn.
Chẳng qua đến cùng có phải như vậy hay không, còn cần nghiệm chứng một chút mới được.
- Y Y.
- Ừm.
- Mang theo thứ đồ này, chui xuống đất!
Khi Lục Diệp đang nói chuyện, bàn tay thò vào trong túi trữ vật, sau một khắc, lấy ra lân giáp ném cho Y Y, ngay sau đó linh lực quanh thân phun trào, một đôi cánh hỏa hồng sắc được triển khai, phóng lên tận trời.
Y Y bên kia tiếp được lân giáp trong nháy mắt, liền tiến vào bên trong lòng đất.
Ứng Giao vẫn luôn không có động tĩnh, tại thời khắc này bỗng nhiên bắt đầu chuyển động, gần như là ngay khi Lục Diệp phóng lên tận trời, đầu rắn to lớn ầm vang đâm vào vị trí Y Y vừa đứng, bụi đất văng khắp nơi, mặt đất lập tức bị xô ra một cái hố to, khí lãng cường đại quét sạch, thân hình Lục Diệp phiêu đãng, cấp tốc kéo dài khoảng cách.
Bay thẳng lên cao trăm trượng, cúi đầu quan sát, chỉ thấy phía dưới một đầu quái vật khổng lồ đang oanh tạc mặt đất, như muốn tìm cho ra Y Y bị giấu ở bên dưới.
Yêu khí cuồn cuộn, thanh thế doạ người, thanh âm rầm rầm vang lên bên tai không dứt, mỗi một cái đều khiến đất rung núi chuyển, thời gian chớp mắt trôi qua, vị trí ban đầu Y Y đứng lại xuất hiện một cái hố to vài chục trượng, sâu cũng vài trượng.
Quả nhiên là bởi vì lân giáp! Thấy tình cảnh này, Lục Diệp sao có thẻ không biết tình cảnh lúc trước mình suy đoán là đúng.
Mặc kệ lân giáp kia là vảy rồng hay là vảy rắn, chắc chắn là có tác dụng cực lớn với Ứng Giao, bằng không thì chả có lý do gì mà nó lại bị dẫn ra cả.
Yêu thú loại như nó đã phát triển đến trình độ cực hạn mà chiến trường Linh Khê có thể chứa đựng, ngày bình thường cũng sẽ nghỉ lại ở đáy hồ, căn bản sẽ không ngoi đầu lên, bởi vì nó đã không có không gian để trưởng thành, nói dễ nghe một chút chính là vô địch thật tịch mịch, hiện thực chính là đang ngồi ăn rồi chờ chết.
Nhưng nếu như đạt được lân giáp kia, tình huống kia liền không giống vậy, sở dĩ nó bị tu sĩ xưng là Ứng Giao, cũng là bởi vì khoảng cách hóa giao của nó chỉ thiếu chút nữa, bản năng nói cho nó biết, đạt được lân giáp kia là nó liền có thể hóa hình thành Giao! Như thế liền có thể đánh vỡ thiên cơ phong tỏa, rời khỏi cái lồng giam trói buộc này.
Cách đó không xa, huynh muội Hách Nhân đã thoát khỏi cái hồ đứng quan sát động tĩnh từ xa, cũng nhịn không được nuốt nước miếng một cái.
Bọn họ cũng không biết rốt cuộc Lục Diệp làm sao mà lại trêu chọc phải Ứng Giao, lại khiến cho người ta tức giận đến như vậy.
Cũng may thân ảnh Lục Diệp vẫn hiện lên rõ ràng, bọn họ cũng không phải lo lắng cho an nguy của Lục Diệp.
Treo cao trên trời, Lục Diệp cúi đầu quan sát, Y Y bên kia không cần lo lắng, nàng chui xuống dưới đất rồi, Ứng Giao kia dù là mạnh hơn, cũng không có biện pháp gì có đề bắt được nàng, trừ phi nó cũng có khả ngăng độn thổ.
Hiện tại chỉ cần nghĩ biện pháp hất Ứng Giao ra là được rồi.
Muốn hất Ứng Giao, vậy cũng đơn giản, có cảm giác con yêu vật này đang truy kích theo khí huyết bên trong lân giáp, cho nên chỉ cần ngăn cách lân giáp, không cho nó cảm giác được là được rồi.
Nói ngắn gọn là thu vào túi trữ vật! Đây là biện pháp mau lẹ mà hữu hiệu nhất, Lục Diệp đưa tay điểm lên trên chiến trường ấn ký của mình, đưa tin cho Y Y.
Y Y tuân theo chỉ thị của hắn, thu lân giáp kia vào bên trong túi trữ vật của mình.
Ứng Giao đang không ngừng oanh kích mặt đất lập tức tựa như phát điên, thanh thế càng thêm dọa người.