Nhân Đạo Đại Thánh

Chương 368: Dụ rắn ra khỏi hang (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Dựa theo tin tức huynh muội Hách Nhân đưa ra, nơi trọng yếu như mỏ quặng của Kình Thiên Tông nhất định phải có tu sĩ cửu trọng trông chừng, hơn nữa số lượng không chỉ có một, ước chừng có ba bốn người, bởi vì phạm vi mỏ quặng khá lớn, một cửu trọng trông chừng không đủ.

Mà một khi hắn bại lộ hành tung ở đây, chắc chắn sẽ bị truy sát.

Bây giờ xem ra, tình hình cũng không khác mấy so với dự tính trước đó, Hách Nhân dụ được hai cửu trọng từ bên đó tới.

Chuyện phải làm hiện giờ rất đơn giản, nghĩ cách giết chết hai tu sĩ Kình Thiên Tông này thôi!

Trên bầu trời đêm, hai bóng người đuổi theo cực kỳ rõ ràng, không ngừng lại gần nơi Lục Diệp đang đứng.

Khi hai người này vẫn còn cách ba dặm nữa, Hách Nhân xông đến trước mặt Lục Diệp, khiến Lục Diệp không khỏi cảm thán, nói cho cùng là quỷ tu, chạy vẫn nhanh!

Hai cửu trọng ngự khí phi hành mà vẫn không đuổi kịp hắn.

Có điều bây giờ, những hoa văn kỳ dị Lục Diệp từng thấy ở chỗ Lam Vũ Điệp đang bò lan tràn trên cần cổ Hách Nhân, chắc hẳn tốc độ của hắn nhanh là do sử dụng một số bí thuật.

Sắc mặt hắn hơi tái nhợt, người đầy bụi đất.

Hách Nhân khẽ gật đầu với Lục Diệp, đi đến vị trí đã hẹn trước, bóng dáng đột nhiên biến mất không thấy đâu.

Chân trước hắn mới đi, hai bóng người điều khiển linh khí phi hành đã đuổi đến gần trước mặt Lục Diệp, một tia sáng tấn công Lục Diệp, là ánh sáng ngự khí.

Lục Diệp ngước mắt nhìn, cảm thấy uy năng ngự khí của tên này còn không bằng mình, hơn nữa linh quang tỏa ra cũng không sáng lắm, hiển nhiên hắn đã uống không ít linh đan. Tên cửu trọng này còn kém Quảng Nguyên rất nhiều.

- Không phải quỷ tu kia!

Pháp tu không ra tay đột nhiên cất tiếng.

Ánh sáng ngự khí thoáng lệch đi một chút, bay lướt qua gò má Lục Diệp, cuốn theo cơn gió quét qua làm da mặt đau đớn. Từ đầu đến cuối, Lục Diệp không hề cử động, tựa như bị dọa sợ.

Trên thực tế, Lục Diệp có tự tin tránh được hoặc cản lại được đòn này, vậy nên mới không có động tác thừa.

Chắc người ra tay với Lục Diệp là binh tu, bởi vì chân hắn đang dẫm lên một cây đao.

Các tu sĩ ngự khí phi hành có thể lựa chọn linh khí phi hành chuyên dụng, cũng có thể lựa chọn linh khí giết địch của mình, hai loại này có một chút khác biệt.

Không có gì để nghi ngờ, cảm giác khi phi hành trên linh khí phi hành chuyên dụng thoải mái hơn, bởi vì không gian lớn hơn, tốc độ nhanh hơn, khi phi hành cũng ổn định hơn, nhưng so sánh ra, tiêu hao cũng nhiều hơn.

Còn dùng linh khí giết địch của bản thân để phi hành giống như binh tu trước mắt này cũng được, có điều cảm nhận không tốt bằng lựa chọn trước, hơn ở chỗ tiết kiệm linh lực.

Ngoài ra, có một số linh khí dùng để giết địch không thích hợp dùng phi hành, các loại đao kiếm còn được, ngự kiếm phi hành, ngự đao phi hành tốt xấu gì cũng coi như tiêu sái. Nhưng nếu bản thân dùng lang nha bổng, tư thế ngự khí phi hành đó quả thực có lỗi với con mắt.

Lựa chọn linh khí phi hành chuyên dụng hay dùng linh khí giết địch của bản thân, rốt cuộc căn bản phải xem độ giàu có của bản thân.

Điều này cũng có cùng nguyên lý với tu sĩ đạt thất trọng chọn lựa linh khí giết địch thế nào, linh khí trong tay một số tu sĩ vừa có thể cận chiến giết địch, cũng có thể giữa chừng ngăn địch.

Tu sĩ tu hành tiêu tốn rất nhiều, linh đan uống lúc bình thường, linh thạch dùng để tu luyện đều là khoản phải chi.

Lúc tu vi thấp còn phải mua một ít linh phù phòng thân.

Đến thất trọng, rất nhiều tu sĩ cần mua ngự khí.

Đến bát trọng, lại phải mua linh khí phi hành.

Đến cửu trọng, còn phải mua công pháp Thiên cấp...

Vậy nên đa số tu sĩ ở tầng thứ Linh Khê cảnh đều sống rất cực khổ, rất khó tích lũy tiền tài.

Giá cả linh khí phi hành chuyên dụng không thấp, dù thế nào cũng phải hai ba trăm linh thạch, linh khí phi hành càng tốt, giá càng đắt, loại mấy ngàn, mấy vạn linh thạch đều có.

Hiện tại mặc dù Lục Diệp chưa đến trình độ ngự khí phi hành, nhưng ít nhiều vẫn hiểu biết về những thứ này.

Vậy nên vừa trông thấy binh tu kia ngự đao phi hành, hắn đã biết tên này là một kẻ nghèo kiết xác, bỗng chốc hắn chẳng còn bao nhiêu hứng thú nữa. Dù có giết loại người này, trong túi trữ vật cũng chẳng có bao nhiêu đồ tốt.

Ngược lại, cái thuyền nhỏ tên pháp tu kia đang giẫm dưới chân có vẻ rất tinh xảo, có thể đáng chút tiền.

Hai người đều lơ lửng trên không trung, từ trên cao nhìn xuống Lục Diệp đang “sợ đờ người. Binh tu kia trầm giọng nói:

- Ngươi có nhìn thấy một tên quỷ tu bát trọng không?

Lục Diệp không đáp, bây giờ hắn đang suy nghĩ nên kéo đối phương xuống dưới bằng cách nào, tên này lơ lửng trên không, những bẫy rập bố trí trước đó đều không phát huy được tác dụng.

Không nhận được câu trả lời, binh tu hơi mất kiên nhẫn, hỏi thêm một câu:

- Ngươi thuộc trận doanh nào?

Vẫn không có câu trả lời.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 27%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (1) - 🎫Đề cử (5)