Nhân Đạo Đại Thánh

Chương 367: Mỏ quặng của kình thiên tông (2)

Chương Trước Chương Tiếp

- Hách huynh có gì chỉ bảo sao?

Hách Nhân vội vàng xua tay:

- Không dám nhận chỉ bảo, có điều bên đó có không ít người, hai huynh muội Nhất Diệp huynh cứ thế này đi qua đó, không khỏi... không khỏi...

Hắn cũng không biết diễn tả thế nào, vốn muốn nói lỗ mãng, nhưng lại sợ làm phật ý người ta.

- Ta sẽ tùy cơ hành sự.

Hách Nhân nói:

- Nếu ngươi không chê, hai huynh muội ta theo ngươi một đoạn có được không?

Nếu không nhìn thấy Lục Diệp giết Quảng Nguyên kiểu gì, Hách Nhân tuyệt đối không dám đưa ra đề nghị này, nhưng sau khi tận mắt thấy ngay cả Quảng Nguyên cũng không phải đối thủ của Lục Diệp, Hách Nhân cảm thấy chưa chắc không thể làm chuyện này, chỉ cần cẩn thận một chút.

Lục Diệp nhướng mày:

- Được vậy tất nhiên không còn gì bằng.

Hắn cũng không bất ngờ khi huynh muội Hách Nhân muốn gia nhập, Ngân Quang Đảo và Kình Thiên Tông hàng xóm với nhau, chắc chắn có không ít xích mích, có người muốn gây sóng gió ở Kình Thiên Tông, tu sĩ Ngân Quang Đảo đương nhiên vô cùng vui mừng nhìn thấy.

Trước kia, Lục Diệp không lôi kéo bọn họ, một mặt là vì hai bên không thân quen, hai là vì người ta chưa chắc đã đồng ý mạo hiểm.

Có điều Hách Nhân chủ động đề nghị thì khác, hai huynh muội bọn họ đều là bát trọng, thực lực cũng không tồi.

Nói chuyện một hồi, biết được hai huynh muội này đều là quỷ tu, tinh thông về phương diện ẩn náu.

Lúc bấy giờ, Lục Diệp mới biết, vì sao hai người bọn họ dám chạy đến địa bàn của Kình Thiên Tông tìm Tử Vân Hoa gì đó, thì ra là quỷ tu.

Trường phái quỷ tu này, dưới thất trọng, bọn họ cũng xêm xêm binh tu, nhưng sau khi đạt thất trọng, có thể thông linh âm phủ sẽ phát huy được ưu thế của trường phái này. Trong các đại đảng phái, thân thể khí phách của thể tu mạnh nhất, thuật pháp của pháp tu tuyệt vời, binh tu dũng mãnh, y tu cứu người.

Còn quỷ tu thì khiến người ta khó lòng phòng bị, bởi vì tốc độ của bọn họ nhanh, hơn nữa giỏi về giết chóc ẩn náu, trường phái này cũng dễ vượt cấp giết địch nhất.

Nếu bị một quỷ tu im hơi lặng tiếng lại gần, dù là tu vi cao hơn đối phương cũng không chắc đã có kết cục tốt đẹp.

Đổi lại, thân thể quỷ tu yếu ớt có thể so với pháp tu, hơn nữa bọn họ vĩnh viễn không thể tu hành thuật pháp, thông linh âm phủ cần phải trả giá, bởi vì linh khí trong cơ thể quỷ tu đã không còn là linh lực đơn thuần nữa, nó là một dạng sức mạnh kỳ lạ đặc biệt, chính dạng sức mạnh này đã cho bọn họ đủ loại bản lĩnh khó mà tin được.

Theo suy tính ban đầu của Lục Diệp, tìm đến nơi tu sĩ Kình Thiên Tông tập trung, sau đó nghĩ cách dụ rắn ra khỏi hang. Hắn là thất trọng, hơn nữa còn có Hạo Thiên Minh, chỉ cần xuất hiện ở đó, nhất định sẽ thu hút người truy sát.

Cứ thế, một kẻ đến thì giết một, hai kẻ đến thì giết hai, nếu số người quá nhiều thì chạy.

Dù sao làm kiểu gì thì làm, chỉ cần buồn nôn là được.

Hắn đến để báo thù, sẽ không giảng nhân nghĩa đạo nghĩ gì với kẻ địch.

Nếu có hai huynh muội Hách Nhân thì càng tiện hành động, muốn dụ rắn ra khỏi hang nhất định phải có mồi dụ mới được, quỷ tu bát trọng không thể nghi ngờ chính là món mồi rất thích hợp, nhất là mồi này còn đến từ Ngân Quang Đảo.

Sau một hồi bàn bạc, kế hoạch đã được quyết định.

Bốn người đi về hướng mỏ quặng của Kình Thiên Tông.

Tu vi bát trọng đã miễn cưỡng có thể ngự khí phi hành, nhưng không nói đến linh lực tiêu hao để ngự khí phi hành, đây là địa bàn của thế lực đối địch, làm vậy quá rêu rao thu hút chú ý, không thỏa đáng.

Vậy nên bốn người chạy đi suốt một đường, may mà mỏ quặng của Kình Thiên Tông cách nơi này không xa lắm, khoảng chừng hơn hai trăm dặm, cách trụ sở Kình Thiên Tông ba mươi dặm.

Tài nguyên mỗi tông môn nắm giữ đều sẽ không cách trụ sở của mình quá xa, bởi vì nếu quá xa, không có đủ lực lượng để phòng thủ.

Đây cũng là tiêu chuẩn để các thế lực lớn lựa chọn trụ sở, bọn họ sẽ tìm hiểu trước vị trí tài nguyên trong lãnh địa, sau đó mới quyết định vị trí trụ sở.

Đi suốt một ngày, đến đêm, bốn người đã tới đích.

Vị trí này chỉ cách trụ sở Kình Thiên Tông sáu mươi dặm, cách mỏ quặng đó ba mươi dặm.

Bốn người không lập tức hành động mà chỉnh đốn lại một chút.

Đợi đến nửa đêm, Hách Nhân lén lút xuất phát, Lục Diệp tận mắt trông thấy hắn đi không xa, bỗng nhiên hòa vào bóng đêm, dù sử dụng linh quang tập trung vào mắt cũng không thấy bóng dáng Hách Nhân đâu.

Đây chính là điểm đặc biệt của quỷ tu, hiện tại tu vi của Hách Nhân vẫn chưa đủ, không thể hoàn toàn ẩn thân, nhưng thu liễm linh quang của mình thì không có bất kỳ vấn đề gì.

Đến quỷ tu đạt đến tầng thứ Vân Hà cảnh, sẽ càng khó tra xét hành tung, vậy nên một quỷ tu mạnh mẽ khiến người ta rất kiêng kỵ. Hắn có thể vung lên vũ khí sắc bén lấy mạng người ở thời điểm và địa điểm mà kẻ địch không thể ngờ tới.

Đương nhiên, cũng không phải hoàn toàn không có cách phá giải loại ẩn náu này của quỷ tu, khi họ bị tấn công vẫn sẽ bại lộ, hơn nữa sau khi tu vi mạnh lên, giác quan của tu sĩ cũng trở nên càng mạnh mẽ, sẽ có cảm giác mơ hồ trước loại nguy cơ tiềm ẩn này.

Đến khoảng chưa đến một canh giờ, bên phía mỏ quặng đối diện đột nhiên có hai tia sáng chiếu lên, một trái một phải, chiếu thẳng đến bên này. Không ngờ hai người này đều là tu sĩ cửu trọng, hơn nữa chắc một trong hai là pháp tu, bởi vì trong lúc phi hành, hắn không ngừng thi triển pháp thuật, đánh xuống bên dưới, khí thế đáng sợ. Một người còn lại mặc dù không thi triển thuật pháp, nhưng cũng thúc giục uy năng ngự khí, một tia sáng màu vàng nhạt xuyên qua rừng cây.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 27%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (1) - 🎫Đề cử (5)