Nhân Đạo Đại Thánh

Chương 362: Cửu giới đồ (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Trước khi thực lực không đủ cường đại, cho dù là những tu sĩ bát trọng cửu trọng kia cũng sẽ không tranh đấu với người khác ở trên không trung, phong hiểm quá lớn, hơn nữa linh khí vừa ngự khí phi hành đồng thời cũng để tranh đấu với người khác, rất khó có thể phát huy ra toàn bộ thực lực.

Nếu không cẩn thận bị người ta phá mất linh khí phi hành của mình, nói không chừng còn bị ngã từ trên không trung xuống đất mà chết...

Đây không phải là đang nói đùa, mà là chuyện đã từng thật sự xảy ra, hơn nữa còn không chỉ có một ví dụ duy nhất.

Loại tình huống này chỉ có chờ sau khi tu sĩ chuyển tu công pháp Thiên cấp mới có chuyển biến tốt, lúc đó trình độ khống chế của tu sĩ đối với linh lực của bản thân sẽ tăng lên rất lớn, có thể đáp ứng nhu cầu một bên ngự khí phi hành một bên tranh đấu .

Tu sĩ cửu trọng bay từ trên không trung qua, chỉ cần nhìn linh quang liền có thể nhận ra.

Mặc dù hai huynh muội Hách Nhân cũng không muốn trêu chọc đối thủ như vậy, cho nên đã dùng hết khả năng để ẩn nấp, cũng may nhìn quỹ đạo phi hành của người kia, cũng không phải là nhằm vào nơi này, dường như chỉ là ngẫu nhiên đi ngang qua.

Điều này khiến trong lòng bọn họ nhẹ nhàng thở ra, nơi đây hoang sơn dã lĩnh, cây cối um tùm, chỉ cần Lục Diệp bên kia cẩn thận một chút, hẳn là sẽ không bại lộ.

Đối phương đã dám dửng dưng bay qua khoảng không bên trên trụ sở Kình Thiên Tông, đại khái chính là tu sĩ Vạn Ma Lĩnh, dù không phải Kình Thiên Tông, thế nhưng ít nhiều cũng có quan hệ đối với Kình Thiên Tông.

Một khi bại lộ, khẳng định sẽ có một trận đại chiến.

Oanh...

Âm thanh không tính là quá lớn, lực cực mạnh xuyên qua vật cản vang lên, dường như là động tĩnh trường đao rút khỏi vỏ trong nháy mắt.

Hách Nhân và Hách Tinh liếc nhau, đều có cảm giác kỳ diệu dâng lên từ trong lòng.

Lại nhìn về phía lưu quang xẹt qua từ khu vực gần đấy, quả nhiên bên kia cũng nghe thấy động tĩnh, liền kìm lại lướt xuống xem xét tình hình.

Theo ánh sáng hạ xuống, thân ảnh đứng bên trên linh khí phi hành cũng dần dần lộ ra.

Hách Nhân nhìn liếc qua một chút, vẻ mặt nghiêm túc, hắn nhận ra thân phận của đối phương, là một tu sĩ của Kình Thiên Tông tên là Nguyên Quảng.

Sở dĩ nhận ra đối phương là bởi vì Nguyên Quảng này đời trước chính là Trấn Thủ Phó Sứ của trụ sở Kình Thiên Tông, chẳng qua lần trước hình như ở Linh Khê Trấn Thủ Chiến, Vạn Ma Lĩnh đã ăn phải thua thiệt rất lớn, cho nên rất nhiều Trấn Thủ Sứ và Phó Sứ của các thế lực Vạn Ma Lĩnh đều bị trách tội, sau đó bị giáng chức.

Phần lớn Trấn Thủ Sứ của thế lực ngũ, cửu phẩm đều là tu sĩ cửu trọng, bởi vì tu vi của bọn họ đã có đủ, chỉ có tông môn tứ phẩm, bởi vì trụ sở gần Hạch Tâm Quyển nên Trấn Thủ Sứ mới có thể là những tu sĩ chuyển tu công pháp Thiên cấp.

Nguyên Quảng này không dễ chọc, tất nhiên là hắn đã có được công pháp Thiên cấp, chỉ là bởi vì số lượng khai khiếu không đủ, nên vẫn chưa thể chuyển đổi công pháp tu hành qua.

Nhưng số lượng khai khiếu của hẳn tuyệt đối vượt qua hai trăm.

Hách Nhân không rõ Lục Nhất Diệp kia lấy ở đâu ra lực lượng để khiêu khích một vị cường giả như thế này, động tĩnh đao vừa nãy rút ra khỏi vỏ nhất định là do hắn cố ý làm ra.

Giờ này khắc này, bên cạnh Tử Vân Hoa, Lục Diệp an tọa, lẳng lặng nhìn Nguyên Quảng hạ xuống.

Trước hết không xuất thủ, đó là bởi vì vẫn không xác định được trận doanh của đối phương.

Chẳng qua rất nhanh, Lục Diệp liền xác định được.

Bởi vì sau khi Nguyên Quảng nhìn thấy bốn cỗ thi thể nằm trong vũng máu, sắc mặt trở nên rất khó coi, thậm chí ngay cả da mặt cũng hơi khẽ nhăn lại một cái, dùng một loại ngữ khí trầm thấp hỏi:

- Mấy người kia, là do ngươi giết?

Oanh...

Nguyên Quảng vừa mới cất lời, Lục Diệp đã nhào đến trước mặt hắn, một đao đánh xuống.

Không hổ là tu sĩ cửu trọng, phản ứng cực nhanh, một thanh trường kiếm trong tay đưa ngang trước người, chặn một đao kia của Lục Diệp.

Gần trong gang tấc, bốn mắt nhìn nhau, Nguyên Quảng giận dữ:

- Ngươi muốn chết!

Đồng thời cũng kinh ngạc, tên này chỉ là thất trọng, thế mà tốc độ thật nhanh, khí lực thật mạnh, lấy tu vi cao hơn hắn hai cấp độ để đón lấy một đao kia, khóe miệng Nguyên Quảng đều có chút run nhẹ.

Đây là binh tu vẫn là thể tu? Cho dù là một vị cửu trọng thể tu, cũng không có khí lực như vậy a?

Hắn chăm chú dò xét đối phương, dường như thấy rõ tướng mạo của Lục Diệp.

- Y Y!

Thời điểm Lục Diệp quát khẽ, bên trên Bàn Sơn Đao bỗng nhiên tách ra quang mang chói mắt, trong nháy mắt dường như có một vành mặt trời dâng lên ở trên thân đao.

Nguyên Quảng sao nghĩ đến lại còn có biến cố như vậy, trong chốc lát ánh sáng đầy rẫy, nhất thời không thể thấy bất cứ thứ gì! Hắn gặp biến không sợ hãi, vội vàng bứt ra lui lại, nhưng mà lại có lực lượng vô hình bỗng nhiên từ trên trời giáng xuống, dường như có một tòa núi lớn đè ép, khiến hắn không tự chủ phải chùn người xuống.

Nhật Chiếu, Trọng Áp, hai đạo linh văn biến hóa, quả thực đánh hắn trở tay không kịp.

Phương thức chiến đấu của chiến văn sư chính là quỷ quyệt hay thay đổi như thế, trước mắt linh văn mà Lục Diệp nắm giữ không coi là nhiều, nhưng đã có thể phát uy một chút hiệu quả kỳ diệu trong việc thay đổi linh văn, có thể tưởng tượng được những chiến văn sư thành danh đã lâu khó chơi đến cỡ nào, thời điểm tranh đấu với bọn họ, rất nhiều thủ đoạn căn bản đều khó lòng phòng bị, thường thường địch nhân ngay cả chết cũng không biết mình chết như thế nào.

Biến cố bất thình lình này khiến cho Nguyên Quảng kinh hãi, hắn đưa tay vỗ túi trữ vật bên hông, một đạo lưu quang bay ra đồng thời, linh lực khuấy động, không để ý chút nào đến hao tổn của bản thân, trường kiếm trong tay hướng về phía trước, chém ra một đạo rồi lại một đạo kiếm mang.

Một loại cảm giác trời đất quay cuồng sinh ra, chờ đến khi tầm mắt khôi phục, Nguyên Quảng ngạc nhiên phát hiện vị trí của bản thân vậy mà đã thay đổi, vốn dĩ đang ở nơi hoang sơn dã lĩnh, cỏ cây xanh biếc, giờ phút này cơ thể lại ở bên trong một bãi đá vụn.

Đây là...

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 27%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (1) - 🎫Đề cử (5)