Nhân Đạo Đại Thánh

Chương 357: Đạo hữu đến từ nơi nào (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Tu sĩ Nội Quyển chủ yếu lấy từ thất trọng đến cửu trọng làm chủ, có lẽ còn có một chút chuyển tu công pháp thiên cấp.

Nếu nơi này là phạm vi trụ sở Kình Thiên Tông, tám, chín phần là mấy tu sĩ kia chính là đệ tử Kình Thiên Tông.

Theo Y Y nói, dường như bọn họ đang trông coi một đóa linh hoa, nụ của linh hoa kia đang mang dáng vẻ như sắp muốn nở.

Y Y thất bại trong việc trở thành y tu, nhưng dù sao cũng đã đi theo Hoa Từ và nhị tỷ học một số thứ, căn cứ theo suy đoán của nàng, giá trị của đóa linh hoa kia hẳn là không thấp, hơn nữa phải cần một khoảng thời gian đặc biệt mới có thể hái xuống, tỉ như sau khi linh hoa hoàn toàn nở rộ , nếu không dược hiệu sẽ giảm bớt đi rất nhiều.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao bốn người kia lại canh giữ ở đó, có lẽ bọn họ đã sớm biết sự tồn tại của linh hoa kia, cũng có thể là ngẫu nhiên bắt gặp, dù sao bây giờ đang ngồi chờ ở bên kia.

Đợi đến khi không sai biệt lắm, Lục Diệp để Hổ Phách hóa thành mèo con một lần nữa, ghé vào trên vai của mình, về phần Y Y, thì độn địa mà đi, tùy thời hành động.

Không bao lâu, một cỗ mùi thơm nhàn nhạt quanh quẩn bên chóp mũi, Lục Diệp thuận theo mùi hương tiếp tục đi về phía cách nơi phát ra hơn trăm trượng, lập tức thấy được ba cái tu sĩ đứng cách đó không xa, cảnh giác nhìn hắn.

Phía sau bọn họ, chính là nơi phát ra mùi thơm kia, một đóa linh hoa còn chưa hoàn toàn nở rỗ, nụ hoa lớn chừng quả đấm có màu tím, linh vận mông lung bao phủ.

Xem linh quang của ba người này, một người là lục trọng, hai người thất trọng, so với lời nói của Y Y lại không thấy bát trọng đâu.

Lục Diệp quét một vòng, lại không phát hiện ra tung ảnh của hắn, cũng không biết gia hỏa này trốn ở nơi nào.

Ba người đều là nam tu, trong đó có một thực thể tu hư hư thực thực khí huyết tràn đầy đứng ra, trầm giọng hỏi:

- Đạo hữu từ đâu tới đây?

Câu hỏi này rất mịt mờ, mục đích thực sự đơn giản là muốn biết Lục Diệp thuộc trận doanh nào.

Lục Diệp đưa tay, quang mang màu lam nhạt nở rộ trên mu bàn tay.

Thể tu kia nao nao, hai người phía sau hắn cũng nhướng mày, bọn hắn thật đúng là chưa từng gặp qua chuyện một lời không hợp liền bày ra trận doanh của mình, nhất là khi đối phương chỉ lẻ loi một mình...

Hành tẩu bên trong chiến trường Linh Khê, gặp mặt người xa lạ thì tuyệt không thể tùy tiện bày ra trận doanh mà mình phụ thuộc, bởi vì một khi trận doanh khác biệt, tất sẽ có một trận chém giết.

Dám để lộ ấn ký với người xa lại, hoặc là tự đại não tàn, hoặc là tự tin không hề sợ hãi.

Lục Diệp chỉ là một thất trọng, nhìn dáng vẻ cũng không giống là yên tâm vì có chỗ dựa vững chắc.

Thể tu vười nãy nói chuyện liền cười nói:

- Thì ra đạo hữu thuộc Hạo Thiên Minh.

Nói như vậy xong, hắn nâng tay mình lên, như muốn để lộ trận doanh của mình.

Khanh...

Lúc trường đao ra khỏi vỏ, Lục Diệp quay người chém ra một đao.

Tia lửa tung tóe, linh khí giao minh, một đạo thân ảnh cầm trong tay một thay đoản đao chẳng biết từ lúc nào đã đi tới dau lưng Lục Diệp, lảo đảo lui lại, sắc mặt kinh nghi.

Là tu sĩ bát trọng đã trốn đi, đối phương là quỷ tu!

Phe phái quỷ tu này, một khi đạt đến trình độ thất, bát trọng là có thể thông linh U Minh, mượn lực lượng U Minh, tu hành một chút đạo ám sát ẩn nấp, Lục Diệp từng được chứng kiến một chút thủ đoạn của quỷ tu ở Kỳ Hải Trung, có ấn tượng vô cùng sâu sắc đối với chuyện này.

Thời điểm hắn tới đây mà không thấy được bát trọng kia, liền suy đoán đối phương có thể là quỷ tu, nếu không thì không có đạo lý gì lại đột nhiên biến mất vô tung vô ảnh, chỉ sợ là khi hắn đang trên đường tới mấy người kia đã phát giác được, cho nên quỷ tu mai phục từ trước.

Mới vừa nãy, tên thể tu thất trọng kia giơ tay lên, trên miệng nói đạo hữu Hạo Thiên Minh gì đó, tư thế như muốn để lộ trận doanh của bản thân, đơn giản là đang hấp dẫn lực chú ý của Lục Diệp.

Đổi lại là người không có chút sự chuẩn bị nào, giờ phút này tâm thần phần lớn là chắc chắn sẽ tập trung ở trên mu bàn tay của thể tu thất trọng kia, tất nhiên sẽ xem nhẹ sát cơ đến từ phía sau lưng.

Nhưng Lục Diệp đã đoán được đối phương là quỷ tu, sao có thể không phòng bị được chứ?

Một đao kia đã bức lui quỷ tu bát trọng, quả thực khiến hắn cảm thấy ngoài ý muốn, càng khiến hắn ngoài ý muốn hơn là chuyện vừa mới xảy ra, không biết từ đâu xuất hiện đao của thất trọng chụp xuống vị trí của mình.

Công kích cuồng phong bạo vũ kia lại ép hắn đến mức có chút không thở nổi, từng đao vừa nhanh vừa mạnh, hắn chỉ chém ba đao, gan bàn tay liền run lên .

Đây là khí lực quỷ quái gì chứ?

Trong lòng quỷ tu rung động, lại không hoảng hốt chút nào, bởi vì khóe mắt hắn quét qua nhìn thấy hai đồng bạn thất trọng của mình đều đang thúc giục linh khí.

Oanh...

Linh lực ba động cuồng bạo truyền ra, uy năng thuật pháp nở rộ, công kích vội vàng không kịp chuẩn bị đánh tới từ phía sau, một tiếng hét thảm truyền ra, lại là một thất trọng bị một đạo thuật pháp đánh trúng, ngã nhào xuống đất, trên lưng một mảnh khét lẹt.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 27%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (1) - 🎫Đề cử (5)