Nghĩ lại, mình và Hổ Phách dường như cũng không kém nhau bao nhiêu, dù sao cũng đều ăn rất nhiều...
Linh khí ở Nội Quyển đúng là nồng đậm, trên đoạn đường đi tói này Lục Diệp cảm thụ rất rõ ràng, càng là hướng về bên trong, linh khí thiên địa càng nồng đậm.
Nơi này cũng chỉ là rìa của Nội Quyển, so với bên ngoài Bích Huyết Tông, dường như là nồng nặc gấp hai lần.
Trách không được các đại tông môn đều tích đủ khí lực để tăng lên phẩm cấp của tông môn, phẩm cấp càng cao, vị trí ở trong chiến trường Linh Khê lại càng tốt, hiệu suất đệ tử môn hạ tiến hành tu hành cũng cao.
Không đơn giản chỉ là như thế, trong chiến trường Linh Khê còn có rất nhiều vật liệu sản xuất, càng là hướng về bên trong, sản xuất lại càng phong phú.
Vị trí của Lục Diệp bây giờ xem như là ở bên trong phạm vi trụ sở Kình Thiên Tông.
So với tình huống tương đối của Ngoại Quyển, phạm vi trụ sở tông môn Nội Quyển ảnh hưởng không thể nghi ngờ là lớn hơn rất nhiều lần, lấy Kình Thiên Tông này để làm thí dụ, phạm vi trụ sở ảnh hưởng chừng ba, bốn trăm dặm phương viên, nói cách khác, lấy trụ sở làm trung tâm vẽ ra một vòng tròn đường kính ba, bốn trăm dặm, tất cả đều là phạm vi ảnh hưởng của trụ sở, bên trong phạm vi này đều là địa bàn của Kình Thiên Tông.
Trái lại Bích Huyết Tông, phạm vi ảnh hưởng không hơn trăm dặm, dù là sau khi Lục Diệp đánh cho Thiên Sát Điện và Phùng thị tàn phế, Bích Huyết Tông cũng chỉ có thể xưng vương xưng bá ở trong phạm vi trăm dặm.
Sở dĩ có thể như vậy, chủ yếu là có quan hệ với số lượng tu sĩ và thực lực của tông môn.
Phẩm cấp của tông môn Ngoại Quyển là thấp nhất, số lượng cũng nhiều nhất, cho nên dù là phạm vi Ngoại Quyển càng lớn, nhưng xét về tương đối, trụ sở các đại tông môn sắp xếp sẽ có vẻ rất dày đặc, hơn nữa tu vi tu sĩ không cao, phạm vi như thế này là đủ cho tu sĩ dưới thất trọng hoạt động.
Đến Nội Quyển thì không giống như vậy nữa, nơi này có rất nhiều tu sĩ bát, cửu trọng, có ngự khí phi hành thuật có thể bay, phạm vi hoạt động quá nhỏ sẽ không thi triển được, hơn nữa số lượng tông môn Nội Quyển so với Ngoại Quyển thì ít hơn rất nhiều, trụ sở sắp xếp lộ ra một chút thưa thớt.
Nhưng mặc kệ dày đặc hay là thưa thớt, chỉ cần ở biên giới của hai trụ sở của thế lực trận doanh khác nhau, tất nhiên sẽ có ma sát.
Thoáng phân biệt phương hướng, Lục Diệp đưa tay nắm Hổ Phách đang ghé lên bả vai của mình, ném nó xuống dưới mặt đất một cái.
Hổ Phách nhẹ nhàng rơi xuống đất, sau đó quay người nhìn qua Lục Diệp, bốn mắt nhìn nhau, hai mắt mộng bức.
Sau một lát, Hổ Phách mới phản ứng được, kim quang quanh thân phóng đại, yêu nguyên cuồn cuộn, hình thể cấp tốc bành trướng, trong chớp mắt liền từ một con thú nhỏ dài một thước hóa thành mãnh yêu uy phong lẫm liệt.
Lục Diệp xoay người leo lên lưng hổ, hướng về phương hướng trụ sở Kình Thiên Tông mà đi, nếu là đến báo thù, vậy dĩ nhiên không cần khách khí với người khác làm cái gì.
Hắn không muốn gây sự ở bên trong trụ sở của người ta, tu sĩ bên trong trụ sở vĩnh viễn là nhiều nhất, đơn thương độc mã chạy tới, khẳng định là không chiếm được lợi ích.
Nhưng nếu nơi này là phạm vi ảnh hưởng của trụ sở Kình Thiên Tông, tất nhiên sẽ có tu sĩ Kình Thiên Tông hoạt động bên ngoài, lấy thực lực trước mắt của hắn, chỉ cần không đụng phải loại tu sĩ chuyển tu công pháp thiên cấp, cơ bản đều có thể đến giết, dù là đụng phải loại chuyển tu công pháp thiên cấp, có Phi Dực thứ văn ở đây, hắn cũng có vốn liếng để chạy trốn.
Chẳng qua Phi Dực linh văn có thể không cần dùng là tốt nhất, đây cũng không phải là loại thứ văn có tính vĩnh cửu, mỗi một lần thôi động, quang trạch của thứ văn kia đều sẽ ảm đạm một chút, dùng nhiều hơn, thứ văn sẽ biến mất.
Ý nghĩ của hắn rất đơn giản, đi chung quanh một chút nhìn xem, đụng phải tu sĩ Kình Thiên Tông liền làm thịt, dù sao hắn đến Nội Quyển là để ma luyện tự thân, thời gian còn nhiều, một lần làm thịt cái một hai tên, chỉ cần hắn làm thịt đủ nhiều là có thể khiến Kình Thiên Tông thương cân động cốt.
Đã ra tay với hẳn ở Kim Quang Đỉnh, vậy cũng đừng trách hắn chạy tới trả thù.
Y Y vẫn xuất quỷ nhập thần như vậy, thỉnh thoảng biến mất không thấy gì nữa, sau đó lại bỗng nhiên xuất hiện không biết từ chỗ nào.
Mặc dù mộng tưởng trở thành y tu đã bị hủy diệt, bất đắc dĩ bị biến thành một pháp tu, nhưng đối với chuyện thu thập dược liệu này, nàng vẫn rất thích.
Túi trữ vật treo bên hông, cứ nhìn thấy mấy thứ hư hư thực thực như dược liệu liền dốc lòng thu thập xuống, sau đó cất vào trong túi trữ vật, về phần giá trị bao nhiêu, không cần phải để ý đến.
Trước kia nàng còn có chướng ngại vật là không thể nào mang theo thứ gì vì đều đi xuyên qua, bản thân nàng là linh thể, thân thể không phải hư không phải thực, không nhận hạn chế từ phương diện này, nhưng đồ vật nàng mang theo cũng không có biện pháp nào khác đều bị xuyên qua.
Chẳng qua sau khi được chưởng giáo chỉ điểm, bây giờ nàng chỉ cần thôi động lực lượng bao trùm lên đồ vật mang theo bên người, vậy là có thể tự do mang theo, nghe nói đây là một loại độn pháp, chỉ có một điểm là nàng không thể nào mang theo vật sống, dù là như thế, cũng cực kì không tầm thường.
Lục Diệp cảm thấy nơi này đã là phạm vi trụ sở nhà người ta, muốn tìm vài người để chém là một chuyện vô cùng đơn giản, ai ngờ cưỡi Hổ Phách đi nửa ngày, đúng là ngay cả cái bóng người cũng không thấy, thậm chí hắn còn có chút hoài nghi chính mình có phải đi nhầm phương hướng hay không, lấy ra Thập Phân Đồ so sánh một chút, xác định phương hướng không sai.
Tỉ mỉ nghĩ lại, cảm thấy có khả năng mình đã nghĩ chuyện này quá đơn giản, phạm vi ảnh hưởng của trụ sở tông môn Nội Quyển không nhỏ, không giống Ngoại Quyển bên kia, ra ngoài một chút là có khả năng đụng phải địch nhân rồi.
Hơn nữa, nếu như không có chuyện gì xảy ra, các tu sĩ cũng sẽ không tùy tiện chạy loạn, có thời gian đó, còn không bằng ngồi xuống tu hành, tăng cao tu vi.
Trừ phi có phát sinh xung đột gì đó với hàng xóm, chuyện đó thì đương nhiên sẽ phải kết thành đồng đội để đi đánh.
Riêng chuyện đi loạn tùy duyên này dường như không khả thi lắm, xem ra vẫn nên tìm một nơi sản xuất vật tư của Kình Thiên Tông bên này, tỉ như khoáng mạch hoặc là đia phương nào đó cóa linh mạch, loại địa phương kia nhất định sẽ có tu sĩ Kình Thiên Tông ẩn hiện, bởi vì bọn họ muốn khai thác vật tư, nếu có thể tìm tới loại địa phương kia, chẳng những có thể giết người mà còn có thể cướp tiền, một mũi tên trúng hai đích, hắn vô cùng đắc ý.
Nhưng địa phương sản xuất vật tư của người ta ở nơi nào hắn cũng không biết, đang nghĩ như vậy, Y Y bỗng nhiên xông ra từ phụ cận:
- Lục Diệp Lục Diệp, bên kia có mấy tu sĩ.
Bên người có nàng xuất quỷ nhập thần chạy tán loạn khắp nơi trinh sát đúng là vô cùng tốt, thường thường trong lúc lơ đãng, nàng có thể mang đến cho người ta sự kinh hỉ.
- Dẫn ta đi.
Y Y liền nhảy lên lưng hổ, chỉ dẫn phương hướng cho Hổ Phách.
Số lượng tu sĩ bên kia không nhiều, chỉ có bốn người, trong đó một tên bát trọng, hai tên thất trọng, một tên lục trọng.