Nhân Đạo Đại Thánh

Chương 352: Phá trước lập sau (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Đây chính xác là hướng đi mà Lục Diệp hy vọng sẽ học được. Mục tiêu cuối cùng của hắn là phá giải các đại trận hộ tông của các đại Vạn Ma Lĩnh! Chỉ cần hắn có được năng lực này, vậy thì sau này muốn có bao nhiêu công huân thì có bấy nhiêu.

Cuộc sống hàng ngày của tu sĩ, tu hành, thậm chí chiến đấu đều có liên quan mật thiết đến linh văn, vì vậy nhiều tu sĩ đã quen thuộc với các linh văn và thậm chí có thể tạo ra một số linh văn, nhưng họ còn xa so với Linh Văn Sư thực sự.

Lấy trận tu mà nói, trên thực tế, đây cũng là một mạch của Linh Văn Sư, bởi vì bày trận liên quan đến linh văn.

Có thể nói, bất kỳ một Linh Văn Sư nào cũng đều là trận tu xuất sắc, nhưng một trận tu không tương đương với Linh Văn Sư.

Cho đến Hôm nay, Lục Diệp rốt cuộc đã nhận thức được phương châm giảng dạy của Vân phu nhân, mọi thứ bắt đầu bằng phá giải! Bao gồm cả việc lúc bắt đầu nàng đã yêu cầu Lục Diệp phân tích những chữ số linh văn kia cũng là như vậy.

Vân phu nhân không chỉ bảo Lục Diệp làm thể nào để xây dựng cấm chế, nhưng Lục Diệp đã phá giải cấm chế khoá của rất nhiều túi trữ vật trong khoảng thời gian này, sớm đã hiểu rõ cấu tạo của các cấm chế khoá, nếu như có tài liệu thích hợp, bây giờ hắn đã có thể tự mình đi chế tạo túi trữ vật. Tất nhiên, không dám bảo đảm xác suất thành công, bất quá quen tay hay việc mà thôi.

Đây là chỗ cao minh trong chỉ bảo của Vân phu nhân, phá trước lập sau!

Khi Lục Diệp có thể hạ bút thành văn phá giải những cấm chế đó trong tầm tay, hắn tự nhiên sẽ biết cách xây dựng chúng, bởi vì hắn hiểu rất rõ mỗi một bộ phận của những cấm chế đó.

Hiện tại Vân phu nhân cũng chưa dạy Lục Diệp làm thế nào để bố trí trận pháp, nhưng trong quá trình phá trận, Lục Diệp đương nhiên sẽ hiểu được những trận pháp này hoạt động như thế nào, đợi đến khi hắn phá vỡ hoàn mỹ từng loại trận pháp, bản thân hắn liền có thể bố trí trận pháp.

Minh Tâm Phong, nhìn Lục Diệp đang tập trung phá trận, vẻ mặt của Vân phu nhân rất phức tạp.

Trước kia, thực ra nàng đã từng chỉ bảo vài đệ tử, nhưng nàng chưa bao giờ chỉ bảo bất kỳ đệ tử nào theo cách này, bởi vì phương pháp này mặc dù hiệu quả nhanh chóng, nhưng yêu cầu đối với thiên phú quá cao, nếu thiên tư không đủ thậm chí sẽ có tác dụng ngược lại.

Ban đầu nàng chỉ thử một chút, xem hiệu quả, nếu như không thích hợp thì chuyển hẳn sang phương pháp dạy bình thường, phương pháp đó hiệu quả chậm, thắng ở vững chắc.

Tuy nhiên, sau khoảng thời gian này, nàng nhận thấy Lục Diệp rất thích hợp với phương pháp truyền thụ này, điều này không khỏi khiến nàng nảy sinh ý nghĩ muốn nhận Lục Diệp làm đồ đệ.

Vài đệ tử mà nàng chỉ bảo trước kia nay đã không còn, thân là một Linh Văn Sư đỉnh cao, không có ai truyền thừa y bát là một chuyện rất đáng buồn.

Nếu là thiếu niên trước mặt, hắn nhất định có thể phát huy y bát của nàng, thậm chí trò giỏi hơn thầy.

Ý nghĩ này cuồn cuộn trong lòng mỗi ngày, cuối cùng nàng không thể kìm nén được.

Để Lục Diệp phá trận một mình, Vân phu nhân bước chậm ra ngoài, nhảy lên lao về phía Thủ Chính Phong.

Cùng lúc đó, chưởng giáo đang chỉ bảo Y Y ở trong Thủ Chính Phong quay đầu lại nhìn Thủ Chính Phong, vội vàng nói:

- Hôm nay đến đây thôi, sau khi trở về luyện tập thêm.

- Vâng!

Y Y cung kính đáp lại.

Nhưng lại thấy thầy chưởng giáo vội vàng chạy ra ngoài, sau đó là giọng nói có phần lấy lòng của chưởng giáo từ bên ngoài:

- Vân nhi, sao ngươi lại đến đây?

Vân nhi? Trong mắt Y Y đầy nghi vấn, nàng đi theo ra ngoài xem xét, nhìn thấy một người phụ nhân xinh đẹp xa lạ đang đứng trước mặt chưởng giáo với khuôn mặt lạnh lùng, chưởng giáo thay đổi dáng vẻ uy nghiêm, mỉm cười.

Đây là vị Vân phu nhân đó đi? Y Y đột nhiên nhớ đến một người mà Lục Diệp đã nhắc đến, Hổ Phách cũng đã từng trao đổi với nàng, dù sao thì Lục Diệp thường cưỡi Hổ Phách đến Minh Tâm Phong, Hổ Phách đã gặp Vân phu nhân vài lần.

- Suỵt!

Thuỷ Uyên không biết từ đâu xuất hiện, kéo nàng vào trong phòng, sau đó vươn tay đâm giấy cửa sổ, dán một mắt nhìn ra ngoài.

Y Y nhìn thấy, học theo.

- Lão già sắp bị đánh.

Thủy Uyên đột nhiên nói.

- Cái gì?

Y Y giật mình.

Vừa dứt lời, Vân phu nhân dáng vẻ đoan trang ở đằng kia oanh ra một chưởng, đánh đầu chưởng giáo nghiêng về sau, và một vòng khí bùng nổ lấy đầu chưởng giáo làm trung tâm, ầm ầm nổ tung.

Y Y rùng mình, nàng cảm thấy một chưởng đó của Vân phu nhân có thể làm vỡ cả một ngọn núi.

Nàng không biết tại sao chưởng giáo lại bị đánh, nhưng nhìn thấy chưởng giáo của nàng cũng không tức giận, lau máu mũi như không có chuyện gì, thở dài:

- Diệp đã là đệ tử của Bích Huyết Tông rồi, làm sao có thể tuỳ tiện bái một người ngoài làm sư?

- Tuỳ tiện? Người ngoài?

Giọng điệu của Vân phu nhân đột nhiên cao lên, "Bây giờ ngươi nói ta là người ngoài sao?

- Không ... Không phải, ngươi nghe ta giải thích!

- Được, ta là người ngoài!

Vân phu nhân tức giận, linh lực bắt đầu cuộn trào quanh người,

- Vậy để một người ngoài như ta, đến lĩnh giáo một chút bản lĩnh của chưởng giáo Bích Huyết Tông!

Rầm rầm rầm…… Linh lực bên ngoài mạnh mẽ bùng nổ, Y Y thấy chưởng giáo bị đánh bay lên, sau đó biến mất.

Chạy ra ngoài xem, trên bầu trời có hai thân ảnh ngươi đuổi ta chạy, rất sinh động, đôi khi có linh lực mạnh mẽ dao động, nhưng xem tới xem lui, dường như đều là chưởng giáo đang đơn phương bị đánh, đối mặt với màn ra tay liên tiếp của Vân phu nhân, hắn nhiều nhất chỉ phòng ngự, không bao giờ đánh trả.

- Haizz!

Thủy Uyên thở dài.

Y Y rất lo lắng:

- Chưởng giáo sẽ không bị đánh chết chứ?

- Xương của lão già cứng lắm, không chết được. Hơn nữa loại chuyện này mỗi năm xảy ra vài lần, sau này các ngươi sẽ quen.

Khuôn mặt của Y Y đầy khó hiểu, chương giáo chỉ là một pháp tu, bị đánh tơi bời một trận như vậy, thật sự không có vấn đề gì sao? Hơn nữa, loại chuyện này mỗi năm xảy ra vài lần là có ý gì?

Nàng đột nhiên cảm thấy chưởng giáo có thể sống sót đến bây giờ thật sự không dễ dàng chút nào.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 27%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (1) - 🎫Đề cử (5)