Nhân Đạo Đại Thánh

Chương 336: Phùng nguyệt (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Ban đầu ở bên trong Tà Nguyệt Cốc kia, thời điểm Bàng Đại Hải, Lục Diệp và Dư Hiểu Điệp chỉ điểm phân chia phe phái đã từng nói qua với Dư Hiểu Điệp, làm một y tu, dù là bị người Vạn Ma Lĩnh bắt làm tù binh, cũng không cần lo lắng sẽ bị giết.

Hai đại trận doanh giao phong nhiều năm như vậy, tuy nói đều hận không thể đè đối phương xuống đất, nhưng cái quy củ này vẫn luôn được duy trì, đây cũng là để tận lực phòng ngừa số lượng y tu của hai bên giảm bớt.

Y tu khó có được, chết quá nhiều, về sau tìm người chữa thương cũng rất phiền phức.

Lục Diệp xem như minh bạch vì sao nữ nhân này một lời không hợp liền quỳ xuống, thì ra là có thân phận y tu này.

Trường đao trong tay chém xuống, nương theo tiếng kinh hô của Phùng Nguyệt, trên cánh tay của nàng xuất hiện thêm một vết thương sâu tới tận xương, máu tươi chảy xuôi, nhuộm đỏ quần áo của nàng.

- Chứng minh cho ta thấy!

Phùng Nguyệt vội vàng thẳng người lại, cố nén đau đớn toàn tâm nâng tay kia lên bao trùm lên miệng vết thương, linh lực nhu hòa như nước bắt đầu phun trào.

Lục Diệp không nhịn được muốn chửi một tiếng, người này đúng là một y tu.

- Trần Dục!

Trần Dục ở phía trước đang dẫn một đoàn đệ tử Bích Huyết Tông ngăn cản trùng triều, sau khi nghe tiếng liền nhảy về:

- Có!

- Trông coi nữ nhân này, có bất kỳ dị thường, làm thịt nàng!

Trần Dục cúi đầu nhìn thoáng qua Phùng Nguyệt, lĩnh mệnh nói:

- Rõ!

Lục Diệp xông về phía trước, chạy hai bước lại quay đầu lại nói:

- Đúng rồi, bảo nàng giao nộp túi trữ vật trên người xuống, còn có, hỏi nàng một chút xem bên này có thứ gì đáng giá hay không.

- Biết.

Đợi sau khi Lục Diệp rời đi, Trần Dục quan sát quỳ Phùng Nguyệt quỳ rạp trên mặt đất, mở miệng nói:

- Đứng lên đi, lời vừa rồi hẳn ngươi cũng nghe thấy, giao túi trữ vật cho ta!

Phùng Nguyệt nhận mệnh cởi túi trữ vật xuống, giao tận tay cho Trần Dục, lại không đứng lên, chỉ ngẩng đầu, điềm đạm đáng yêu nhìn Trần Dục:

- Thân thể ta hơi không có sức, có thể dìu ta một chút hay không?

Nói như vậy xong liền chủ động duỗi một tay về phía Trần Dục.

Cảm giác trở về từ cõi chết thực sự quá kinh khủng, thủ đoạn ngày thường đối phó với nam nhân vô cùng hữu hiệu, thế nhưng áp dụng với thiếu niên trước mặt đúng là nửa điểm tác dụng cũng không có, ánh mắt tên kia nhìn mình căn bản cũng không có thần thái nên có khi nhìn nữ nhân.

Nhìn qua tay nhỏ mềm mại trắng nõn không xương kia, nhất thời Trần Dục tâm thần khuấy động, chẳng qua sau khi ngẩng đầu nhìn Lục Diệp đang giết trùng tộc bên kia một lát lại quả quyết lắc đầu:

- Không được, tự mình.

Biểu cảm Phùng Nguyệt rất u oán, chậm rãi đứng dậy.

Trần Dục ngưng giọng nói:

- Ta cảnh cáo ngươi đừng có cố ý bày trò, dẫn ta đi tìm những thứ đáng giá ở chỗ của ngươi, nhanh lên!

Nói như vậy xong, hắn liền đẩy Phùng Nguyệt lề mà lề mề, Phùng Nguyệt ưm một tiếng, Trần Dục nghe được mà xương cốt nhũn cả ra...

Trụ sở bị công chiếm, người bị bắt làm tù binh, hiện tại còn phải dẫn người ta đi tìm thứ đáng giá, trong lòng Phùng Nguyệt đau khổ, nhưng cuối cùng vẫn chọn bảo vệ tính mệnh.

Bên trong Thiên Cơ Điện, Hoa Từ thu tay lại, chờ Tào Hoa Hoành ở một bên nói:

- Tào sư huynh mời.

Tào Hoa Hoành cười ha ha một tiếng:

- Vậy ta liền không khách khí!

Nói như vậy, nắm tay hắn đặt trên Thiên Cơ Trụ, thỏa thích cướp đoạt gia trì còn lại, mặt mày hớn hở một trận.

Hắn là Trấn Thủ Phó Sứ của Vô Cực Hiên, trước đó Lục Diệp để Đinh Ngọc Thụ dẫn người chặn chỗ lỗ sâu của Phùng thị, khiến mấy trăm người Phùng thị không có cách nào trở lại trụ sở, chính là vì đã thương lượng xong với Đinh Ngọc Thụ, sau khi đánh hạ trụ sở Phùng thị thì sẽ chia đều gia trì Thiên Cơ Trụ.

Nếu đã cùng xuất lực, đương nhiên Bích Huyết Tông không có khả năng ăn một mình.

Thời điểm chúng tu Bích Huyết Tông đang chờ đợi, Tào Hoa Hoành liền chạy đến hội hợp với đám người Lục Diệp.

Bây giờ hắn chỉ cần chạy một chuyến liền có được chỗ tốt lớn, loại chuyện này, đơn giản đến nỗi đốt đèn lồng cũng khó tìm, nghĩ thầm trách không được Đinh sư huynh lại tôn sùng hai bị này của Bích Huyết Tông như vậy, hắn cũng đã nghe nói chuyện phát sinh ở Kỳ Hải Trung, Hạo Thiên Minh sở dĩ có thể chuyển bại thành thắng, hoàn toàn là do ưu thế mà hai người Bích Huyết Tông này tích lũy ở giai đoạn trước, bây giờ lại có được nhiều chỗ tốt như vậy từ bên này, xem ra về sau nên thân cận nhiều hơn với Bích Huyết Tông mới phải lẽ.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 27%👉

Thành viên bố cáo️🏆️