Nhân Đạo Đại Thánh

Chương 334: Phùng thị (2)

Chương Trước Chương Tiếp

- Thật sự là có ý tứ.

Phùng Nguyệt bưng chén nước ở một bên lên, nhẹ nhàng nhấp một miếng.

- Oanh...

Một âm thanh vang động truyền đến, Phùng Nguyệt giật mình, lại bị nước làm cho sặc một cái, ho mãnh liệt một hồi lâu mới chậm rãi hết.

Một tu sĩ Phùng gia vội vàng chạy vào.

- Là ai?

Biểu cảm Phùng Nguyệt âm lãnh, mặc dù nàng không thấy vừa rồi có chuyện gì xảy ra, nhưng động tĩnh vừa nãy, rõ ràng là đại trận phòng hộ trụ sở nhà mình bị tiến đánh, chuyện này khiến nội tâm của nàng nổi nóng vạn phần, trong lúc này, lại có thể có người dám đến đánh trụ sở Phùng gia?

Người tới thần sắc sợ hãi:

- Trùng triều!

- Cái gì trùng triều?

Phùng Nguyệt nhíu mày, thời điểm tra hỏi nàng mơ hồ nghe được một chút tiếng vang kỳ quái, còn có cả tiếng xột xoạt nữa.

Sắc mặt nàng biến đổi, vội vàng lao ra, đuổi tới biên giới trụ sở, giương mắt nhìn lại, kinh hãi hoa dung thất sắc.

Chỉ thấy bên trên màn sáng của đại trận phòng hộ phía trước bò đủ loại trùng tộc, những cái đầu của trùng tộc kia cũng không nhỏ, trùng tộc thân dài bằng người chỗ nào cũng có, bò tới màn sáng nhúc nhích, gặm cắn linh lực lưu động, những nơi bị trùng tộc gặm cắn, màn sáng rõ ràng trở nên yếu kém hơn rất nhiều.

Còn có một số trùng tộc phun ra chất lỏng xanh biếc từ trong miệng, chất lỏng xanh biếc kia rơi vào bên trên màn sáng liền truyền ra tiếng vang xoẹt xẹt, ăn mòn linh lực.

Nhìn trùng tộc ùn ùn tuôn qua liên tục, toàn thân Phùng Nguyệt phát lạnh.

Đây là trùng triều nhà ai bạo phát? Quy mô như thế này đã không phải là thứ mà tu sĩ Ngoại Quyển có thể xử lý, người đầu tiên nàng nghĩ đến là Vô Cực Hiên, nhưng ngẫm lại cũng không có khả năng, nếu thật sự là do trùng triều của Vô Cực Hiên bộc phát, Vô Cực Hiên bên kia khẳng định sẽ bận bịu tới sứt đầu mẻ trán, vì sao lại có mấy trăm tu sĩ đi đặt cược ở miệng lỗ sâu nhà mình?

Không phải Vô Cực Hiên, chẳng lẽ là Bích Huyết Tông?

Nhưng Bích Huyết Tông không phải đã chiêu thu hơn một trăm đệ tử ký danh còn có mấy trăm tán tu sao? Dù việc xử lý trùng triều sẽ xuất hiện tổn thất, cũng không có khả năng sẽ để cho trùng triều bộc phát đến mức độ này, hơn nữa cho dù Bích Huyết Tông bên kia có trùng triều bộc phát, cũng sẽ không nhanh như vậy đã chạy tới nơi đây, trùng tộc sẽ thôn phệ sinh cơ ở dọc đường trước, thẳng đến khi không có một ngọn cỏ, mới có thể tầng tầng đẩy nhau tiến ra phía ngoài, cho nên ban đầu tốc độ cũng không nhanh.

- Phùng sư tỷ!

Có người ở bên cạnh hô to.

Phùng Nguyệt lập tức hồi thần, lúc này có xoắn xuýt đây là trùng triều tới từ nơi nào đã không thể làm nên chuyện gì, mặc kệ là từ đâu tới, một đợt trùng triều này đã đến cửa nhà mình, nếu là xử lý không tốt, lần này trụ sở liền xong rồi.

- Nhanh, toàn lực phát động uy lực của đại trận phòng hộ!

Giọng nói Phùng Nguyệt thanh thúy vang lên, rất nhanh, có tu sĩ Phùng gia lao tới vị trí trận cơ của đại trận được an bài, một lượng lớn linh thạch được nạp vào trong đó, linh lực được góp nhặt từ trước cũng bộc phát ra, uy lực phòng hộ của đại trận cũng càng mạnh mẽ.

Bên ngoài ba dặm ở mặt sau của trụ sở Phùng thị, dưới một cái sườn dốc, bảy trăm tu sĩ Bích Huyết Tông lẳng lặng ẩn núp ở chỗ này.

Nếu là ngày trước, nhiều người như vậy hội tụ nơi đây khẳng định sẽ bị phát hiện rất nhanh, nhưng trước mắt chính là lúc các đại tông môn xử lý trùng triều, lượng lớn tu sĩ thâm nhập vào dưới lòng đất, một số nhỏ lưu lại thủ ở bên trong trụ sở, cơ bản bên ngoài sẽ không có ai, đây cũng là nguyên nhân mà tu sĩ Bích Huyết Tông có thể an ổn trốn ở chỗ này, không bị phát hiện.

- Ngũ sư huynh, lúc nào tiến lên?

Có người hỏi, sau khi hưởng qua một lần ngon ngọt khi công chiếm trụ sở của người khác, mọi người không kịp chờ đợi lại muốn thử lần hai, cái gọi là ăn tủy trong xương mới biết liếm nó cũng ngon chính là như thế.

- Không vội.

Lục Diệp một bên đáp lại, một bên đưa tin cho Đinh Ngọc Thụ, biết được bên kia bọn họ đã vào vị trí, hơn nữa Trấn Thủ Phó Sứ của Vô Cực Hiên cũng đã xuất phát, đang trên đường chạy tới.

Hắn lại ngẩng đầu nhìn về phía trụ sở Phùng thị bên kia, thấy đại trận phòng hộ của bọn họ vẫn an ổn như lúc ban đầu, trong lòng không khỏi nghĩ thầm.

Sở dĩ không lập tức xuất thủ, một là bởi vì muốn chờ Trấn Thủ Phó Sứ của Vô Cực Hiên tới, thứ hai là Lục Diệp nghĩ muốn giết thêm nhiều tu sĩ Phùng thị một chút.

Đơn thuần công chiếm trụ sở của người khác, mặc dù cũng sẽ khiến bọn họ tổn thất to lớn, nhưng nếu trên cơ sở này mà để tu sĩ người ta giết, há không phải là không đẹp sao?

Theo tứ sư huynh nói, trùng tộc có một đặc tính rất lợi hại, đó chính là phá trận, lực phá hoại khi trùng tộc gặm nuốt pháp lực từ màn sáng của trận pháp hộ tông là cực kỳ lớn.

Giờ phút này mà lao ra, Phùng thị khẳng định sẽ ứng phó giống như Thiên Sát Điện, để tu sĩ rút về Cửu Châu, cho dù có vứt lại trụ sở cũng mặc kệ.

Vậy nên Lục Diệp muốn đợi tới khi trùng phá hư đại trận phòng hộ của bọn họ không sai biệt lắm, sau đó lại một lần xuất thủ, đến lúc đó chỉ cần ngăn chặn Thiên Cơ Điện, tu sĩ Phùng gia lưu lại thủ ở trong trụ sở có một cái tính một cái, ai cũng không chạy thoát.

Trước đó để Trấn Thủ Phó Sứ Thiên Sát Điện chạy khiến mình rất thua thiệt, bởi vì một cái trụ sở sản xuất ra rất nhiều, trong túi trữ vật của Trấn Thủ Phó Sứ tất nhiên sẽ có không ít đồ tốt.

Lần này không thể để Phùng thị cũng chạy.

Những chuyện như công chiếm trụ sở này, một lần thì còn lạ, hai lần thì quen, ba lần như ngựa quen đường cũ, Lục Diệp cũng đang từ từ tổng kết kinh nghiệm, lựa chọn phương pháp có lợi nhất đối với phe mình.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 27%👉

Thành viên bố cáo️🏆️