Nhân Đạo Đại Thánh

Chương 320: Có thể bay liền tùy hứng (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Cho nên nếu như không thu thập trùng thi, trùng tổ liền có thể liên tục không ngừng thôn phệ sinh cơ và năng lượng của trùng tộc chết đi, sau đó ấp ra càng nhiều trùng tộc.

Tình báo này đến từ Lý Bá Tiên, vào lúc trước khi khai chiến Lục Diệp đã cố ý dặn dò qua điểm này, nhất định phải chú ý thu thập trùng thi, vì thế, mỗi một tu sĩ đều buôn bán một chút đồ trong túi trữ vật của mình, cam đoan mỗi một đội ngũ đều có mấy cái túi trữ vật trống không.

Trùng tộc bên trong trùng tổ có thực lực phổ biến khá mạnh, tam trọng tứ trọng chỗ nào cũng có, ngũ trọng lục trọng cũng không hiếm thấy, thất trọng cũng không tính là quá nhiều, cho nên trong thời gian ngắn Bích Huyết Tông bên này miễn cưỡng còn có thể ứng phó.

Hỏa Long Thuật liên tiếp không ngừng được thi triển, trước mắt Lục Diệp cơ hồ bất kể là hao tổn rất nhiều nhưng vẫn thúc giục thuật pháp, bởi vì chỉ có dạng này, mới có thể mau chóng chém giết trùng tộc, giết địch với tốc độ càng nhanh, cục diện sẽ càng tốt.

Có hắn ngăn ở phía trước, thế cục bên này rất nhanh đã ổn định lại, nhưng tất cả mọi người đều không dám tùy tiện tiến về phía trước, bởi vì ai cũng không biết trong bóng tối kia có bao nhiêu hung hiểm.

Nhưng một người thất trọng hung mãnh như hắn thôi động linh lực, hơn nữa Hỏa Long Thuật còn bộc phát ra ánh lửa mãnh liệt, điều này sẽ mang đến một vấn đề khác.

Sau khi khai chiến không đến ba mươi hơi thở, Lục Diệp liền cảm giác được phía trước, trong bóng tối có khí tức cường đại đang nhanh chóng lại gần, là trùng tộc bát trọng.

Còn không chỉ có một con tới, từ động tĩnh này mà suy tính, suy đoán ban đầu là có ít nhất ba con.

Số lượng không được tính là nhiều, lấy thực lực và tu vi trước mắt của Lục Diệp, hoàn toàn có cơ hội trong nháy mắt chém giết một con, hai con còn lại hắn cũng có thể hợp lực với hơn mười vị tu sĩ bên này để đánh giết.

Ngay tại tời điểm hắn tính toán như vậy, cách đó không xa truyền đến Khổng Ngưu quát:

- Nguy!

Đây là do hắn đã sớm ước định cẩn thận, một khi vị trí nào có áp lực quá lớn, lập tức phải cảnh báo, đến lúc đó Lục Diệp sẽ chạy tới hỗ trợ.

Hắn cố ý an bài Khổng Ngưu trấn thủ ở cửa hang gần với mình, chính là cân nhắc đến Khổng Ngưu chỉ có ngũ trọng, dù an bài cho hắn đủ nhiều nhân thủ, cũng chưa chắc có thể đỡ nổi trùng tộc thất trọng.

Bây giờ quả nhiên giống như hắn an bài trước.

Lục Diệp không kịp đi đối phó với mấy con trùng tộc bát trọng kia sắp đập ra từ trong bóng tối, phía sau đã mở ra một đôi cánh, bay lên không trung, cùng lúc đó, hắn một tay cầm đao, một tay nắm lấy vỏ đao Bàn Sơn Đao, ánh sáng phía trên vỏ đao chói mắt lấp lánh, phảng phất như một vành mặt trời dâng lên!

Cường quang ấn chiếu rõ ràng rành mạch toàn bộ trùng tổ, Lục Diệp nhân cơ hội này quét mắt qua, lập tức tê cả da đầu, trước đó tình huống đen sì thấy không rõ bên trong trùng tổ, trước mắt có ánh sáng từ Nhật Chiếu linh văn chiếu rọi, giúp hắn khắc sâu tình huống của toàn bộ trùng tổ vào trong tầm mắt.

Toàn bộ số lượng trùng tộc hội tụ bên trong trùng tổ vượt quá sức tưởng tượng của hắn, hơn nữa, bốn phía trên vách của trùng tổ cũng có trùng tộc với đầy hình thái khác nhau đang bò, ngay dưới sự hấp dẫn của linh lực bạo động, bò về nơi có tu sĩ tụ tập.

- Tất cả cẩn thận đỉnh đầu!

Hắn hô to một tiếng, đồng thời chú ý tới mấy con trùng tộc bát trọng, nếu như mấy con trùng tộc bát trọng này không theo tới, vậy thì đúng là phiền toái.

Dù là có Hoa Từ ở lại thủ bên kia cũng ngăn không được sự giết chóc của mấy con trùng tộc bát trọng này.

Cũng may trùng tộc không có lý trí, chỉ biết tuân theo bản năng mà làm việc.

Cảm tạ tứ sư huynh, là nhờ hắn đã cung cấp rất nhiều tình báo hữu dụng.

Lục Diệp nắm lấy một vành mặt trời, không thể nghi ngờ đã trở thành mục tiêu săn đuổi của mấy con trùng tộc bát trọng kia, bọn chúng nhanh nhẹn nhúc nhích trên mặt đất, rất nhiều trùng tộc ngăn ở phía trước bọn chúng không kịp trốn tránh, bị móng vuốt sắc bén của bọn chúng cắt thành mảnh vụn.

Không chỉ như thế, nơi trung tâm nhất của trùng tổ lại có mấy con trùng tộc bát trọng bị hấp dẫn tới.

Trọn vẹn sáu con trùng tộc bát trọng! Đội hình như vậy, tông môn Ngoại Vi mà không toàn lực ứng phó, thật đúng là không thể bắt được, bởi vì ở bên trong trụ sở của tông môn Ngoại Vi, thất trọng đều không gặp được mấy cái, chớ đừng nói chi là bát trọng.

Nói như vậy, chỉ có Trấn Thủ Sứ của trụ sở hoặc là phó sứ, mới có tu vi thất trọng.

Bay lượn ở giữa không trung, Lục Diệp đánh một đạo Hỏa Long Thuật hướng về phía dưới, mơ hồ có thể thấy được hỏa long đụng vào bên trong bầy trùng, trong nháy mắt tử thương một mảng lớn.

Hai đạo hỏa long đánh xuống, áp lực bên này của Khổng Ngưu giảm nhiều.

- Ngũ sư huynh!

Lại có một tiếng hò hét vang lên.

Lục Diệp vội vàng phóng về hướng đó.

Quá trình đối phó với trùng triều tiêu chuẩn của tông môn Ngoại Vi là tìm tới chỗ trùng tổ, sau đó phủ kín cửa hang, không ngừng đánh giết trùng tộc, chờ sinh cơ và năng lượng cất giữ bên trong trùng tổ hao hết, liền thắng.

Làm như vậy mặc dù tốc độ hơi chậm, nhưng thắng ở chỗ ổn thỏa, dù là xảy ra ngoài ý muốn ở đâu, cũng có thể kịp thời đền bù.

Lục Diệp không lựa chọn như vậy, Bích Huyết Tông chủ động xuất kích, để các tu sĩ của môn hạ mở chiến trường bên trong trùng tổ, phong hiểm lớn, nhưng hiệu suất cũng cao.

Mà sở dĩ hắn lựa chọn làm như vậy, chính là bởi vì hắn có tính cơ động cường đại, có thể tùy thời trợ giúp các nơi.

Có thể nói bay được chính là tùy hứng như vậy.

Đây là điểm mà thất trọng bình thường không bằng.

Trong lúc nhất thời, Lục Diệp ngẩng cao đầu lên mặt trời, không ngừng thôi động Hỏa Long Thuật, dẫn sáu con trùng tộc bát trọng kia lao ra khỏi bên trong trùng tổ, trợ giúp bốn phía, cục diện chậm rãi ổn định.

Hơn nữa thời điểm sáu con trùng tộc bát trọng đang truy kích Lục Diệp cũng sẽ tạo thành rất nhiều ngộ thương đối với đồng bạn mình, tuy nói không thể nào thu thập trùng thi bị bọn chúng giết chết, thế nhưng trong lúc vô hình lại giảm bớt áp lực lên Bích Huyết Tông bên này.

Sau khi thế cục ổn định, Lục Diệp đặt lực chú ý tập trung vào trên người mấy con trùng tộc bát trọng cứ đuổi theo hắn không thả, mấy đại gia hỏa này khẳng định phải tranh thủ thời gian xử lý, nếu không sẽ trở thành tai hoạ ngầm.

Trong lúc bay lượn, Lục Diệp tế ra thanh đoản đao, lưu quang hỏa hồng sắc bắt đầu xuyên thẳng qua, nắm chuẩn vào một con yêu tộc bát trọng trong đó, xuyên qua thân thể của nó, mang theo một đạo máu tươi xanh biếc.

Không thể không nói, sinh mệnh lực của yêu tộc bát trọng vẫn rất ngoan cường, Lục Diệp trọn vẹn ngự khí công kích nó bảy tám lần, mới chém giết được nó.

Lưu quang bay trở về, bị Lục Diệp bóp trên đầu ngón tay bổ sung linh lực, sau đó lại tế ra.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 27%👉

Thành viên bố cáo️🏆️