Không giống như hạch tâm quyển, các tu sĩ lúc này đã giết những trùng tộc đó long trời lở đất.
Vội vàng quay trở lại trụ sở, ngoài Thiên Cơ Điện, sau khi nhận tin của Lục Diệp, Hoa Từ đã triệu tập tất cả mọi người ở đây và đang nghiêm nghị chờ đợi.
Hiện giờ, trong bản tông, ngoài một số đệ tử chính thức của Hoa Từ, chỉ có một trăm đệ tử ký danh thu nhận lúc trước, nhưng tán tu trên danh nghĩa nương tựa vào Bích Huyết Tông đã nhiều hơn sáu trăm người, nhiều hơn lúc mới bắt đầu một trăm người.
Đây là lợi thế khi có những tán tu nương tựa, một khi xảy ra chuyện gì với trụ sở, dưới trướng Lục Diệp sẽ có rất nhiều người có thể dùng, nếu không chỉ dựa vào một trăm đệ tử ký danh, e rằng sẽ không đối phó được trùng triều này.
Lục Diệp lật người xuống khỏi lưng hổ, từng cặp mắt nhìn hắn, có hơn bảy trăm người tụ tập ở đây, nhưng không có nói chuyện phiếm, không khí uy nghiêm.
Đứng trước mặt mọi người, Lục Diệp nghiêm nghị nói:
- Ta nghĩ mọi người đều đã nghe nói rằng trùng triều sắp tới! Đây là điều mà mỗi môn phái trong toàn bộ chiến trường phải đối mặt, không ai có thể trốn thoát. Lúc trước nhân khẩu bản tông điêu tàn, cho dù đối mặt với trùng triều cũng không có sức đối phó, nhưng bây giờ chúng ta có vốn để chống lại rồi.
- Trong khoảng thời gian này, tất cả mọi người đều chăm chỉ tu hành, ta thấy rồi, tu vi của rất nhiều người đều tăng cao, đó là điều rất tốt. Là tu sĩ, tu vi mới là nền tảng của bản thân. Nhưng chỉ tu vi thôi thì chưa đủ, còn cần phải có kinh nghiệm chiến đấu sinh tử với kẻ thù. Đợt trùng triều lần này chính là cơ hội, lúc nãy ta đã cùng với Trần Dục sư huynh của các ngươi đi tới Trùng Cốc một chuyến, số lượng côn trùng bên đó đã rất nhiều, có điều mọi người yên tâm, chúng chỉ có số lượng lớn mà thôi, thực ra thực lực cũng không mạnh, cho dù tu sĩ nhị trọng cũng có thể một người chiến đấu với mười côn trùng!
- Cơ duyên này, không những rèn luyện kĩ xảo giết địch của chư vị, còn có thể thông qua việc giết côn trùng thu được công huân, tác dụng của công huân không cần ta nói nhiều nữa, côn trùng trong Trùng Cốc chính là công huân khắp nơi, các ngươi muốn không?
- Muốn!
Mọi người đồng thanh, âm thanh chấn động chín tầng mây.
- Muốn thì tự mình đi lấy! Bích Huyết Tông của chúng ta khác với các môn phái khác. Các môn phái khác đều có đại trận phòng hộ. Cho dù chống lại trùng triều không thuận lợi, cũng có thể lui giữ trụ sở, dựa vào đại trận để tạm thời bảo vệ an toàn, nhưng chúng ta thì sao? Chúng ta không có đại trận, cũng không có gì cả, nên nếu không chống lại được đợt trùng triều này, trụ sở sẽ bị trùng tộc san bằng. Linh điều lúc trước các ngươi khổ cực khai hoang, linh thực dốc lòng gieo trồng, đều sắp trở thành đồ ăn của trùng tộc, thế nên chúng ta không có đường lui, nếu muốn thắng trong đợt trùng triều này, chúng ta phải chủ động tấn công!
- Trụ sở không cần đóng giữ, tất cả đệ tử ký danh và tán tu nương tựa nghe lệnh, cho các ngươi nửa canh giờ, tập hợp mỗi tiểu đội từ năm đến mười người. Các tiểu đội, bầu ra đội trưởng của mỗi đội, các đội trưởng có nhiệm vụ đếm công huân của các thành viên trong đội. Đợi kết thúc trùng triều, coi xét số lượng công huân thu hoạch, mười người đứng đầu, cho dù là đệ tử ký danh hay tán tu, đều có thể nhận được một số linh thạch làm phần thưởng. Ba người đứng đầu được thưởng một Cửu Cấm Linh Khí.
Mấy trăm người một trận xôn xao, thưởng linh thạch thì thôi đi, tuy không biết số lượng bao nhiêu nhưng đây là hành động lần đầu của tông môn kể từ khi Bích Huyết Tông thu nhận đệ tử đến nay, phần thưởng chắc chắn không tồi.
Trong top ba có Cửu Cấm Linh Khí là quá sức rồi, Cửu Cấm Linh Khí là một pháp khí có chín cấm chế, là hạ phẩm tốt nhất trong linh khí, bất kỳ một loại nào trong Thiên Cơ Bảo Khố đều có giá trị hơn một trăm công huân.
- Nếu có một tiểu đội thực hiện tốt, sẽ có phần thưởng đặc biệt. Mọi thành viên trong đội đều có thể đưa ra yêu cầu với ta. Chỉ cần đủ khả năng, sẽ không trốn tránh.
Trong đám người, đột nhiên có bàn tay trắng nhỏ bé giơ cao, ngay sau đó, một giọng nói vang lên:
- Ngũ sư huynh, ta có câu hỏi.
Lục Diệp quay đầu nhìn, phát hiện người giơ tay là thiếu nữ tên là Hà Tịch Âm
- Nói!
- Ta có một bằng câu muốn hỏi, phần thưởng đặc biệt đó có thể dùng trên người lục sư tỷ không?
- Bằng hữu ngươi bận rộn!
Lục Diệp trừng mắt nhìn nàng, thiếu nữ này không biết có chuyện gì, nàng rất sùng bái Hoa Từ, có điều nàng là một trong những cường giả duy nhất trong toàn bộ Bích Huyết Tông có thể làm được điều đó, chỉ vì nàng là tu sĩ lục trọng.
Hiện giờ Lục Diệp và Trần Dục của Bích Huyết Tông đều ở thất trọng. Trong lục trọng ngoài Hoa Từ và Hà Tịch Âm ra, thì chỉ có ba người khác.
Lục Diệp quay đầu liếc nhìn Hoa Từ, Hoa Từ dịu dàng gật đầu.
- Có thể!
Lục Diệp nói thêm,
- Chỉ ngươi thôi.
Vẻ mặt của Hà Tịch Âm lập tức vui lên, hai tay nhỏ bé nắm chặt thành nắm đấm, cả người lập tức tràn đầy khí thế.
- Tất cả hãy hành động, cho các ngươi nửa canh giờ, nửa canh giờ sau xuất chiến đánh Trùng Cốc.
Giọng Lục Diệp vừa hạ xuống, sân rộng bỗng náo nhiệt hẳn lên, đám tu sĩ quen biết tụ tập thành một đội và bầu ra đội trưởng.
Lục Diệp thì lấy ra một miếng ngọc giản trống không, thôi động linh lực của mình để lạc khắc tin tức vào bên trong. Hắn có được không ít tình báo hữu dụng từ chỗ tứ sư huynh, ví dụ như chỗ hiểm và đặc điểm của từng loại côn trùng, mà hắn đã giết nhiều trùng tộc như vậy ở trong Thần cảnh, đương nhiên bản thân cũng có một số kinh nghiệm.
Những thứ này là kiến thức vô cùng quý giá đối với những tu sĩ lần đầu tiên trải qua trùng triều, nói không chừng một lúc nào đó có thể dùng được, hắn muốn phổ biến thông tin này trước khi khai chiến.