Bên trên Minh Tâm Phong, trong phòng tàng thư kia, Lục Diệp ngồi quỳ chân trước mặt Vân phu nhân, mở ra lòng bàn tay, linh lực rất nhỏ phun trào phía dưới lòng bàn tay, một cái âm nguyên nhỏ hơn hạt gạo cấp tốc thành hình, ngay sau đó lại chuyển thành dương nguyên, lại biến về âm nguyên, thời gian ngắn ngủi mấy hơi, liền biến đổi vài chục lần, biến hóa tự nhiên, cơ nguyên ổn định.
Vân phu nhân ở trước mặt hắn, kiểm tra thành quả.
Được rồi.
Vân phu nhân mở miệng.
Lục Diệp lúc này mới giải tán linh lực.
- Không thể không nói, ngươi có thể có được truyền thừa Linh Văn Sư cũng là có lý do cả, thiên phú của ngươi ở trên con đường này rất cao.
Vân phu nhân tán thưởng nhìn hắn.
Thời điểm lần đầu tiên chưởng giáo mang Lục Diệp tới, Vân phu nhân chỉ là không muốn truyền thừa của tiền nhân lãng phí trên tay Lục Diệp, vậy nên mới có tâm muốn chỉ điểm, để hắn có rảnh thì đến Minh Tâm Phong, như thế có lẽ có thể tận lực phát huy ra tác dụng của truyền thừa kia.
Nhưng qua hai lần, nàng mới kinh ngạc phát hiện, mặc dù tiền bối đã không còn, nhưng ánh mắt lựa chọn gửi gắm truyền thừa vẫn rất tốt.
Một người mới học như Lục Diệp, lần trước chỉ tốn một nén nhang liền làm được chuyện mà năm đó nàng mất đến hai ngày mới làm được, lần này lại càng kỳ quái hơn, chỉ trong thời gian năm ngày liền hoán đổi hai nguyên tố âm dương đạt đến yêu cầu của mình.
Năm đó để làm được loại trình độ này, nàng đã bỏ ra trọn vẹn một tháng, so sánh hai người với nhau, nàng phát hiện thiên phú của Lục Diệp trên linh văn chi đạo cao hơn nàng không chỉ một điểm nửa điểm.
Thiếu niên trước mặt này đáng giá để nàng tốn hao tinh lực vun trồng thật tốt, trong lúc nhất thời, ánh mắt nhìn Lục Diệp trở nên nhu hòa hơn rất nhiều.
Có lẽ... khả năng... đại khái, có thể cân nhắc đoạt thiều niên này từ tay lão già kia, trở thành truyền nhân của mình? Đoán chừng lão già kia cũng không dám nói thêm cái gì.
Việc này không nên nóng vội, từ từ xem xét là được.
Thu hồi ý niệm trong lòng, bàn tay trắng nõn của nàng lật một cái, trên lòng bàn tay xuất hiện một cái tinh thể trong suốt ước chừng to bằng quả trứng gà, tinh thể hiện lên hình mặt phẳng, rõ ràng là bị người ta cố ý điêu tạc thành hình dạng này, mặt ngoài tinh thể còn có rất nhiều chỗ bị rỗng, quan sát những vết chạm rỗng, rất giống với đồ án do hai nguyên tốt âm dương sắp xếp tổ hợp lại với nhau.
Vân phu nhân ném tinh phiến trong suốt này cho Lục Diệp.
Lục Diệp tiếp nhận hơi đánh giá:
- Đây là linh văn?
- Đây là linh văn.
Vân phu nhân gật đầu:
- Phàm là có thể lấy hai nguyên tố âm dương tạo dựng thành hình, tồn tại ổn định thì đều là linh văn.
Lục Diệp lập tức nhớ tới câu nói này, hai ngày trước hắn đã từng thấy qua ở trong một quyển thư điển, vẫn là thư điển lấy từ chỗ gia hỏa tên là Mộ Tiêu Dao.
Mộ Tiêu Dao này, nhất định là một linh văn đại sư không tầm thường.
Theo thuyết pháp của Mộ Tiêu Dao, một đạo linh văn có thể được xưng là linh văn hay không, phải dựa vào việc sau khi hình thành nó phải có thể ổn định.
Hai nguyên tố âm dương cũng không phải là có thể sắp xếp lung tung, mà cần tuân theo một loại nguyên tắc kỳ diệu, cơ nguyên mà sắp xếp lung tung, chín mươi chín phần trăm là không thể nào thành hình, dù cho miễn cưỡng thành hình thì cũng sẽ bị xung đột cơ nguyên, nghiêm trọng thì có khả năng khiến người dẫn phát linh lực bị cuồng bạo.
Cho nên nới nói, khai sáng linh văn mới không phải là một chuyện nhẹ nhõm, làm không tốt còn khiến cho mình chồng chất vết thương.
- Nhưng linh văn kia cũng chia ra hai loại lớn, một loại là linh văn hữu dụng, còn có một loại là linh văn vô dụng.
- Còn có vô dụng linh văn?
- Đạo linh văn trên tay ngươi chính là nó.
Vân phu nhân giải thích:
- Cái gọi là linh văn hữu dụng thì sẽ sinh ra các loại tác dụng kỳ diệu, linh văn vô dụng chính là không phát huy ra được bất kỳ tác dụng nào, nó chỉ đơn giản là thành hình. Ngươi thử phá giải những đạo linh văn này một chút, sau đó nói cho ta biết nó có tổng cộng bao nhiêu cơ nguyên, bên trong những cơ nguyên này bao gồm bao nhiêu âm nguyên, bao nhiêu dương nguyên.
- Vâng.
Lục Diệp đáp ứng, chăm chú dò xét phiến tinh thể trong suốt trong tay, trong đầu mô phỏng cách tạo dựng mấy đạo linh văn này.
Với hắn mà nói, đây không phải một chuyện đơn giản, bởi vì đường vân giữa các linh văn nhìn vô cùng tương tự, hơn nữa tổ hợp âm nguyên và dương nguyên cũng liền thành một khối, điều này sẽ dẫn đến một số đường vân thoạt nhìn như là hai cơ nguyên, nhưng trên thực tế lại là ba thậm chí bốn cơ nguyên khảm hợp mà thành.
Cái này chẳng những khảo nghiệm nhãn lực, mà còn khảo nghiệm cả trí nhớ.
Chẳng qua trước đó Vân phu nhân đến dạy bảo hắn phải phá giải linh văn, không thể nghi ngờ gì có thể giúp cho hắn càng dễ nắm giữ đạo linh văn này, chỉ có phá giải chuẩn xác, mới có thể hiểu rõ toàn bộ cấu tạo hoàng chỉnh của linh văn.
Trong trí nhớ Lục Diệp, có rất nhiều nổi tiếng vĩ nhân, đều quật khởi từ việc phá gia.
Sau một nén nhang, trải qua sự xác nhật lại mấy lần của Lục Diệp, hắn ngẩng đầu lên nói:
- Hồi phu nhân, cái linh văn này tổng cộng có ba mươi cơ nguyên, trong đó âm nguyên mười hai, dương nguyên mười tám.
Vân phu nhân mỉm cười gật đầu:
- Không tệ, đây là một đạo linh văn đơn giản nhất trong linh văn chi đạo, bước đầu tiên mà Linh Văn Sư dạy bảo đệ tử luyện tập linh văn, chính là tạo dựng linh văn Ba Mươi này.
- Linh văn Ba Mươi?
- Linh văn không có tác dụng thì đều lấy số lượng cơ nguyên để gọi tên.
- Thì ra là thế, tiền bối sáng tạo ra linh văn Ba Mươi này tất nhiên là kỳ tài ngút trời.
Linh văn cũng không phải cứ càng nhiều cơ nguyên càng tốt, cơ nguyên nhiều, biến hóa xác thực nhiều, có lẽ có thể tạo dựng ra linh văn cực kỳ cường đại, nhưng chỉ dùng Ba Mươi đạo cơ nguyên mà sáng tạo ra một đạo linh văn ổn định, điều này vô cùng khảo nghiệm tạo nghệ bảo thân.
Điều này cũng giống với tiêu chuẩn khảo nghiệm đầu bếp, món ăn là sợi khoai tây xào, với người dùng nguyên liệu phức tạp, tốn thời gian dài dằng dặc làm ra món mỹ vị Phật Nhảy Tường, nhưng khả năng đầu bếp làm món Phật Nhảy Tường chưa hẳn có thể xào ra một bàn làm sợi khoai tây xào khiến người ta khen không dứt miệng.
- Khó có được người nghĩ như ngươi.
Thời gian sau đó, Vân phu nhân lại hỏi thăm một vài thứ Lục Diệp lúc trước nhìn thấy ỏ trong mười mấy quyển thư điển, Lục Diệp thuận thế hỏi một vài vấn đề nghi hoặc, ngay sau đó Vân phu nhân lại giải thích cho hắn một chút kiến thức căn bản của linh văn chi đạo.
Thời gian trôi qua, trong tàng thư có một cặp sư đồ, một ngươi dốc lòng dạy dỗ, một người dụng tâm học tập, vui vẻ hòa thuận.
Bất tri bất giác, sắc trời đã tối.
Vân phu nhân đứng lên nói: