Nhân Đạo Đại Thánh

Chương 294: Thu hoạch (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Ngày xưa trước cửa Thiên Cơ Điện có thể giăng lưới bắt chim, bây giờ bỗng nhiên trở nên vô cùng náo nhiệt, từng tán tu xếp thành ba hàng đội ngũ, Hoa Từ, Y Y và Khổng Ngưu làm đăng ký ở bên kia, đăng ký chính là điền tin tức cơ bản của tán tu, bao gồn danh tính, lai lịch xuất thân, tu vi, thời gian tu hành dài hay ngắn, thiên phú cao hay thấp.

Cũng không phải cứ đăng ký xong thì sẽ bái nhập Bích Huyết Tông, nếu như vậy thì đúng là quá đơn giản, trước mắt làm những việc này chỉ là thống kê cơ bản nhất, cuối cùng trong số những người này, ai có thể bái nhập Bích Huyết Tông còn phải thương thảo cùng với Lục Diệp và Hoa Từ, tìm ra người cao trong số những người thấp.

Ban đêm, đám tán tu trước Thiên Cơ Điện đã rời đi, tất cả đăng ký đều đã làm xong.

Trước Thiên Cơ Điện, Lục Diệp ngồi trên bậc thang, cầm một quyển sách nhỏ xem, bỗng nhiên nhíu mày:

- Cái này là do ai đăng ký?

Chữ viết trên này xấu vô cùng, có rất nhiều chữ Lục Diệp phải cẩn thận quan sát mới có thể nhìn ra.

- Ta!

Giọng buồn buồn vang lên, Lục Diệp ngẩng đầu nhìn lại, thì ra là Khổng Ngưu, bốn mắt nhìn nhau, gia hỏa này lộ ra một nụ cười ngây ngô với Lục Diệp.

Lục Diệp không nói gì.

Thu sổ, Lục Diệp nói:

- Mọi người vất vả, Hoa Từ và Trần Dục ở lại, những người khác tản đi.

Bận bịu cả ngày Y Y, Nguyễn Linh Ngọc và Khổng Ngưu rời đi, hai người trước trở về bản tông, Khổng Ngưu thì về phòng luyện công, gia hỏa này là thuộc về loại người rất chăm chỉ, trừ thời điểm trở về bản tông ăn cơm ra, bình thường cơ bản đều đang luyện công ở trong phòng.

Trước kia hắn đi theo Hoa Từ ở bên kia Anh Sơn, không có hoàn cảnh tu hành tốt, đến Bích Huyết Tông này liền không giống vậy, chẳng những không thiếu tài nguyên tu hành, mà phòng luyện công bên kia cũng có linh khí thiên địa cực kì nồng đậm, loại điều kiện này không phải là thứ mà ở Anh Sơn có thể thay thế.

Khổng Ngưu vô cùng trân quý hoàn cảnh ở đây.

Trước Thiên Cơ Điện, Lục Diệp và Hoa Từ còn có Trần Dục đang lựa chọn người có thể thu nhận để dùng làm nhân viên của tông môn, đối tán tu trong chợ, Trần Dục hiểu rõ hơn một chút, những người kia có nhân phẩm và tính cách gì, hắn không dám nói là nắm rõ trong lòng bàn tay, nhưng ít nhất so với Lục Diệp và Hoa Từ thì hiểu hơn rất nhiều, có hắn hỗ trợ sàng chọn, không thể nghi ngờ gì càng có thể bảo đảm phẩm chất của đám đệ tử mới nhập môn.

Tán tu thường trú ở chợ bên kia có bốn trăm ba mươi hai người, đăng kí ở trên ba quyển sổ cũng có bốn trăm ba mươi hai người, nói một cách khác, tất cả tán tu đều chạy tới ghi danh, loại nhiệt tình này vượt quá dự kiến của Lục Diệp, hắn vốn cho rằng có thể có một nửa tán tu đến đăng ký cũng đã không tệ rồi.

Ba người bận rộn một phen đến quá nửa đêm, định ra sơ bộ nhóm đầu tiên gia nhập tông môn có một trăm người, về phần những người không được tuyển chọn, nếu như nguyện ý phụ thuộc thì tới phụ thuộc, không nguyện ý thì cũng không miễn cưỡng, chẳng qua dựa vào sự nhiệt tình của đám tán tu ngày hôm nay liền biết, chỉ cần cho bọn họ phụ thuộc, bọn chắc chắn sẽ không cự tuyệt.

Tại chiến trường Linh Khê, có rất nhiều tán tu đều lựa chọn phụ thuộc vào tông môn nào đó, kể từ đó, bọn họ liền có thể vận dụng công trình cơ sở của những tông môn kia, tỉ như tiến tới phòng luyện công tu hành, nhưng dựng nơi ở bên trong trụ sở tông môn, hưởng thụ linh khí thiên địa gia trì ở Thiên Cơ Trụ của tông môn tương ứng thì thời điểm tông môn gặp chuyện, những tán tu này cũng cần xuất lực, nghe theo điều lệnh.

Tỉ như trụ sở tông môn bị tuyên chiến, những tán tu phụ thuộc thu được lời chiêu mộ liền phải tham chiến, nếu như cự tuyệt thì sẽ bị khai trừ tên.

Có thể nói ở chiến trường Linh Khê, nhân viên trụ sở tông môn của mỗi nhà đều bao gồm ba loại, một loại là đệ tử bản tông, một loại khác là tu sĩ minh tông đến đây lịch luyện, một loại cuối cùng chính là tán tu tới phụ thuộc.

Sự khác biệt lớn nhất giữa hai nhóm trước và nhóm đằng sau chính là có lương tháng do bản tông phát ra, kể từ đó, cũng sẽ có càng nhiều tài nguyên tu hành.

Chẳng qua, nhóm đầu tiên không được tuyển chọn cũng không phải vội vàng, nếu như Bích Huyết Tông đã mở rộng sơn môn, thu môn đồ khắp nơi, sau này khẳng định sẽ còn tiếp tục thu nhận để sử dụng, chỉ cần biểu hiện tốt thì đều sẽ có cơ hội.

Trần Dục trong đêm dán danh sách tên của một trăm người trên tường để bố cáo với chợ, trên danh sách có danh tự của mình đương nhiên vui vẻ vô hạn, không có danh tự của mình tuy mất mát nhưng khả năng phụ thuộc vào Bích Huyết Tông bên này cũng là một lựa chọn tốt, hơn nữa Trần Dục cũng cố ý tiết lộ tin tức sau này Bích Huyết Tông sẽ còn tiếp tục thu nhận đệ tử, để chúng tán tu an tâm chờ đợi.

Lục Diệp trở về bản tông thông báo tiến triển của việc chiêu tân với Thủy Uyên sư tỷ, đồng thời cũng được cấp một ít linh thạch linh đan từ Thủy Uyên sư tỷ.

Hôm sau, trụ sở Bích Huyết Tông, bên trong Thiên Cơ Điện, Lục Diệp và Hoa Từ đứng ở phía trước, bên dưới là một trăm vị tu sĩ xếp thành đội ngũ, Trần Dục là người đứng đầu tiên.

Ánh sáng từ hai mắt của một trăm người trông lại, Lục Diệp cất cao giọng nói:

- Kể từ hôm nay, chư vị chính là đệ tử ký danh của Bích Huyết Tông, không phải là tán tu không nơi nương tựa nữa, chỉ hi vọng chư vị có thể cùng tiến lùi cùng tông môn, cộng vinh nhục, hôm nay chúng ta lấy sư môn làm vinh quang, có lẽ có một ngày, sư môn sẽ lấy chúng ta làm vinh quang, ta chờ tới ngày đó, chưởng giáo chờ tới ngày đó, ta cũng tin tưởng, chỉ cần mọi người có thể đồng tâm hiệp lực, ngày đó tất nhiên sẽ đến!

- Rõ!

Đám người phía dưới cùng kêu to lên.

Lục Diệp hài lòng gật đầu:

- Người được đọc danh tự tiến lên đây!

Hoa Từ lấy ra danh tự, giọng nói dễ nghe vang lên:

- Trần Dục!

- Đệ tử có!

Trần Dục lập tức tiến lên một bước.

Lục Diệp lấy ra một cái đại ấn, chính là đại ấn Trấn Thủ Sứ của hắn, mời được thiên cơ, phủ xuống trên mu bàn tay của hắn, lại lấy ra mấy khối linh thạch và mấy hạt linh đan từ bên cạnh đến giao cho hắn, đây là lương tháng của đệ tử ký danh, đêm qua Thủy Uyên cấp xuống, không nhiều, thậm chí không đủ cho hắn tu hành trong nửa tháng, nhưng đây là phúc lợi mà mỗi tông môn đều có, miễn cưỡng nói một câu:

- Tu hành cho tốt.

- Vâng.

Trần Dục trịnh trọng tiếp nhận.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 27%👉

Thành viên bố cáo️🏆️