Hoa Từ bối rối:
- Ta làm sao?
Lục Diệp nghiêm túc nhìn nàng:
- Ta là Trấn Thủ Sứ, nhưng đừng Quên, ngươi là phó sứ, trên mu bàn tay có in ấn kí của Bích Huyết Tông, nếu có ấn kí này, thì vinh quang nhục nhã cùng với tông môn, cũng phải đưa ra kế sách và sức lực cho tông môn, vì bản Trấn Thủ Sứ phân ưu giải nạn.
Hoa Từ chăm chủ suy nghĩ một chút, sau đó gật đầu nói:
- Ngươi nói đúng, ta ở Anh Sơn tản mạn quen rồi, vẫn chưa thích nghi được với thân phận mới.
- Có thái độ này thì tốt rồi!
Lục Diệp cho nàng một ánh mắt khẳng định,
- Xem ra mọi người đều không có ý kiến. Đã như vậy, việc tông môn chiêu tân bây giờ chính thức bắt đầu! Hoa Từ phó sứ, hãy đưa ra điều lệ và phương án chiêu tân càng sớm càng tốt, bên chợ sẽ có rất nhiều tán tu muốn gia nhập bản tông, nhưng Bích Huyết Tông cũng không phải ai cũng có thể tùy tiện gia nhập, về phần rốt cuột có yêu cầu gì, mọi người thương lượng một chút, còn vấn đề gì không?
Hoa Từ nghi ngờ nhìn hắn:
- Có.
- Nói
- Chuyện chiêu tân do ta phụ trách, vậy ngươi làm gì?
Lục Diệp nói:
Làm Trấn Thủ Sứ của trụ sở bản tông, cũng là bài diện đối ngoại của bản tông, nhiệm vụ của ta rất gian nan, ta cần phải nâng cao tu vi của mình càng sớm càng tốt, nếu không thì Trấn Thủ Sứ của các phái khác đều là thất trọng, chỉ có chúng ta chỉ có lục tầng, nói ra cũng không dễ nghe.
Một nhóm người nhìn hắn.
Lục Diệp dường như không nhìn thấy, quát khẽ:
- Nếu mọi người không có vấn đề gì, vậy thì giải tán đi, nhanh chóng hành động, chúng ta năng suất một chút, thời gian không chờ đợi một ai!
Đám người Hoa Từ tụ họp lại thương nghị chuyện chiêu tân, Lục Diệp chạy đến phòng luyện công, ngược lại không tu hành như lời mình nói, mà là bố trí Linh Linh Văn cho từng phòng luyện công.
Hiện giờ, Hoa Từ và những người khác đã có phòng luyện công riêng của mình, trong căn phòng đó, ngoài tập hợp Linh Trận phát huy tác dụng của bản thân ra, còn có tập hợp Linh Linh Văn do Lục Diệp xây dựng trên ba bức tường. Tiến hành đồng bộ như vậy, năng suất của tu hành sẽ thay đổi rất cao.
Bây giờ trong tông môn chỉ có mấy người, những phòng luyện công riêng cũng đủ dùng, nhưng nếu sau đó tông môn nhận thêm người, kèm theo một số lượng lớn tán tu nương tựa, chắc chắn sẽ không đủ.
Môn phái hiện tại thu nhận người, đều là tán tu, những người này thiên phú không ra gì, hiệu suất tu hành cũng không cao, nếu muốn bọn họ nhanh chóng phát triển, tập hợp Linh Linh Văn là lựa chọn tốt nhất.
Môn tông môn muốn lớn mạnh thì không phải một người hay một vài người có thể nâng đỡ được, chỉ có thể nâng cao sức mạnh tổng thể mới được.
Bích Huyết Tông muốn phát triển phải chú ý đến những phương tiện tu hành cơ bản này, mà vấn đề này Lục Diệp có thể giải quyết.
Lục Diệp tập hợp Linh Linh Văn trong phòng luyện công, Hoa Từ cùng những người khác thảo luận về tiêu chuẩn và điều lệ chiêu tân, trong nửa ngày, tiêu chuẩn đại khái đã được đưa ra, Lục Diệp xem cũng cảm thấy không có vấn đề gì lớn, có điều để an toàn, vẫn bảo Hoa Từ và những người khác đi hỏi Thủy Uyên sư tỷ.
Một ngày sau, trong trụ sở chợ, Nguyễn Linh Ngọc nhanh nhẹn đến chợ, chúng tán tu nhìn thấy nàng đều nhiệt tình chào hỏi và nhét đồ ăn ngon vào tay nàng.
Linh Ngọc thường xuyên chạy tới đây nên quen với đám tán tu ở chợ, ai cũng biết nàng là đệ tử của Bích Huyết Tông, thái độ cư nhiên rất lễ phép.
Ở lối vào chợ, có một bức tường cáo thị, được dựng lên ở đây bởi những tán tu chợ, trên tường dán một vài cáo thị lộn xộn, có thu mua một vài hoa cỏ, cũng có kiếm bạn đồng hành cùng nhau đi rèn luyện, đủ loại.
Linh Ngọc đi thẳng tới nơi này, từ trong túi trữ vật lấy ra một tờ cáo thị rồi dán lên.
Một nữ tu thấy thế cười nói:
- Tiểu Linh Ngọc dán cái gì vậy? Chẳng lẽ đánh mất cái gì?
- Linh Ngọc mất đồ rồi?
- Mất đồ gì ? Mọi người cùng nhau tìm giúp.
- Không có gì bị mất, đó là cáo thị chiêu tân của Bích Huyết Tông bọn ta.
Linh Ngọc vừa nói vừa dán cáo thị cho chỉnh tề.
Nữ tu cười:
- Hóa ra là Bích Huyết Tông chiêu tân ..." Nàng đột nhiên phản ứng lại, vội vàng tiến đến trầm ngâm xem tường cáo thị, chỉ liếc nhìn hai lần, liền vội vã chạy về phía Thiên Cơ Điện.
Cùng lúc đó, tán tu chạy tới từ bốn phương tám hướng, Nguyễn Linh Ngọc bị ép ra ngoài.
- Bích Huyết Tông thu nhận người rồi!
Có người kích động hét lên, một truyền mười, mười truyền trăm, toàn bộ chợ trong thời gian ngắn đều sôi trào.
Đúng lúc này, trước trụ sở Thiên Cơ Điện, phía sau một cái bàn, Hoa Từ đang ngồi ngay ngắn, phía trước đang bày một cuốn sổ nhỏ, Khổng Ngưu đang ngồi trên bàn bên kia, trước mặt cũng có một cuốn sổ nhỏ , và bên còn lại là Y Y.
Trần Dục đứng bên cạnh, cười ngây ngô. Là quản lý của chợ, cũng là tu sĩ có tu vi cao nhất trong chợ, đương nhiên, hắn là người đầu tiên được ghi vào sổ. Hàng đầu tiên trang đầu tiên trong tập sổ của Hoa Từ là lai lịch xuất thân, tên, tu vi, hiện tại đứng ở đây, một mặt để giúp duy trì trật tự, mặt khác, bởi vì hắn tương đối hiểu rõ tán tu, có thể giúp xác định một số thông tin.
Chỉ đợi trong chốc lát, liền có thể thấy được có tu sĩ chợ phía sau tiếp trước mà chạy lướt qua.
Người đầu tiên chạy đến đây chính là nữ tu đang nói chuyện với Linh Ngọc, nàng thở hổn hển đến trước bàn, hỏi:
- Báo danh ở đây phải không?