- Nói thế nào?
Lục Diệp khiêm tốn thỉnh giáo.
- Tác dụng của hạt Tức Quả không cố định. Một số hạt Tức Quả có tác dụng này, và một số hạt Tức Quả có tác dụng kia, Thiên Châu có một tông môn đã từng nhận được một trái Tức Quả, sau khi sử dụng hạt của nó liền liên thông cho bọn hắn một tiểu giới, trong tiểu giới đó có một đường linh mạch cực phẩm, bên trong phân bố rộng rãi linh thạch thượng hạng, giá trị không thể ước lượng.
- Còn có hạt có thể làm cho người ta tiến vào một trạng thái tu hành rất kì diệu, Trong trạng thái đó, dù là tu hành thuật pháp hay làm bất cứ điều gì khác đều là làm ít công to.
- Hơn nữa còn có hạt có thể trực tiếp bán cho Thiên Cơ Bảo Khố, công trạng khởi đầu mười vạn.
Lục Diệp bị con số này làm cho kinh ngạc, mười vạn, mười vạn công trạng, nếu tính thành Địa Tâm Hỏa thì có bao nhiêu phần? Hơn nữa đây là con số khởi đầu, nói không chừng còn nhiều hơn mười vạn.
- Ngoài ra còn có một số hạt có thể đứng ở vị trí trung tâm trong một vài pháp trận, có thể tăng sức mạnh của pháp trận lên mấy lần. Hạch Tâm Quyển có một tông môn nhị phẩm, liền có cơ duyên để đạt được hạt như vậy. Pháp trận của bọn hắn chính là pháp trận mạnh nhất của tất cả tông môn trong chiến trường Linh Khê, đó là nhất phẩm không thể so sánh.
Lý Bá Tiên và Phong Nguyệt Thiền ngươi một câu ta một câu nói đủ loại tác dụng của hột, Lục Diệp nghe xong cảm thấy vô cùng ngạc nhiên, loại bảo vật chỉ có Kỳ Đảo mới có thể chế tạo quả nhiên không hề tầm thường.
Nơi này vốn là do các tu sĩ của Vạn Ma Lĩnh chiếm giữ, nếu như không xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì Hạo Thiên Minh Nhất Phương đừng hòng tranh giành cây Tức Quả này.
Tuy nhiên, màn thể hiện xuất sắc của những tu sĩ cấp thấp lần này khiến cho tính toán của Vạn Ma Lĩnh Nhất Phương thất bại. Mấy ngày trước, bọn tu sĩ của Hạo Thiên Minh Nhất Phương dưới sự dẫn dắt của đám cường giả ở Hạch Tâm Quyển, tầng tầng quét sạch châu lục, giết địch nhiều vô kể, đuổi sạch hết tu sĩ Vạn Ma Lĩnh chiếm cứ ở đây.
Mắt thấy bảo bối sắp tới tay bị người ta cướp mất, tất nhiên là Vạn Ma Lĩnh Nhất Phương không đành lòng, trước đó đã tổ chức mấy lần tiến công mạnh mẽ, nhưng mà trước mắt số lượng tu sĩ của Vạn Ma Lĩnh cho dù là cấp thấp hay cấp cao đều không bằng Hạo Thiên Minh, làm sao có thể đánh bại?
Ngược lại gây tổn hại không ít nhân thủ.
Bây giờ Lý Bá Tiên và Phong Nguyệt Thiền đã đến rồi, Vạn Ma Lĩnh càng không dám làm càn.
Có thể thấy được những ngày tiếp theo hẳn là sẽ rất yên bình, Hạo Thiên Minh muốn thủ ở chỗ này chờ Tức Quả chín, sẽ không chủ động ra trận nữa, cho dù Vạn Ma Lĩnh đỏ mắt không cam lòng thì cũng chỉ có thể nén giận.
Linh Khê Trấn Thủ Chiến sắp kết thúc, có điều trước lúc đó, Tức Quả sẽ có thể chín.
- Chỉ có chín trái Tức Quả mà thôi, ở đây nhiều tông môn như vậy biết chia thế nào?
Lục Diệp hỏi điều nghi ngờ trong lòng, thứ tốt như này khẳng định là ai cũng muốn có, nhưng tu sĩ cấp thấp không hề có sức cạnh tranh.
Dù sao thì mọi người không thể đánh nhau một trận ở chỗ này, lấy thực lực cao thấp phân chia, làm như vậy thật, chỉ tạo cơ hội cho Vạn Ma Lĩnh Nhất Phương có cơ hội đánh lén.
- Thường thì cách giải quyết trong tình huống này đều áp dụng bán đấu giá.
Lý Bá Tiên hiển nhiên đã trải qua nhiều tình huống như vậy, vì vậy hắn giải thích với Lục Diệp:
- Mỗi Trấn Thủ Sứ đại diện cho tông môn của mình trả giá. Tất cả các tông môn ở đây đều được chia đều.
- Vậy cũng được.
Lục Diệp gật đầu, phương thức này rất công bằng hợp lý, nghĩ đến những tông môn không có sức cạnh tranh kia cũng nguyện ý làm như vậy, vô luận như thế nào, bọn họ cũng có thể chia được một ít lợi nhuận.
Thời gian trôi qua, nhiều người Hạo Thiên Minh Nhất Phương đang hồi phục vết thương, nhưng nhiều hơn là tốp năm tốp ba chụm lại để thảo luận.
Khó có thể gặp phải tình huống nhiều phó sứ và Trấn Thủ Sứ của các tông môn ở cạnh nhau, Linh Khê Trấn Thủ Chiến chính là cơ hội, hầu như các tông môn có đóng quân trên chiến trường Linh Khê đều tham gia, kể từ đó, nếu giữa các tông môn có hợp tác gì hoặc là có chuyện quan trọng đều có thể thương lượng tại đây, thậm chí còn có thể ký kết văn khế liên minh tông môn.
Trấn Thủ Sứ có đủ tư cách để ký kết văn khế liên minh tông môn, nhưng việc ký kết như vậy chỉ giới hạn trong chiến trường Linh Khê.
Lục Diệp và Hoa Từ cũng rất sôi nổi ở đây, rất nhiều người quen biết đã chạy tới.
Lúc này, Lục Diệp đang chơi với một cơ quan tạo vật tinh xảo khéo léo. Đây là một quả cầu tròn, dài như một đôi cánh, có thể bay, mặt ngoài của quả cầu tròn có đôi mắt pha lê đánh bóng, Lỗ Ngọc Sơn ở bên cạnh liền giải thích cho hắn nguyên lí của cơ quan tạo vật này.
Đồ chơi nhỏ không có tác dụng lớn, có thể coi như là một loại linh khí đặc biệt, sau khi tu sĩ luyện hóa rồi thả ra, có thể quan sát được một số nơi nguy hiểm.
- Diệp huynh nếu có hứng thú với thứ này thì rảnh rỗi có thể đến Thiên Cơ Các một chuyến.
Lỗ Ngọc Sơn mời nhiệt tình, hai bên cũng coi như là giao tình cả đời, hơn nữa Thiên Cơ Các đối với truyền thừa nhà mình cũng không bao giờ có ý định ta về ta tắm ao ta . Bởi vì Yển Sư cho tới nay luôn là một trường phái nhỏ, Các chủ Thiên Cơ Các của mỗi một thế hệ đều lấy vinh dự của trường phái này làm trọng trách của họ, vì vậy cánh cổng của Thiên Cơ Các luôn rộng mở cho đại tông môn Hạo Thiên Minh, không câu nệ lai lịch xuất thân, chỉ cần có hứng thú với Yển Thuật đều có thể đến Thiên Cơ Các học tập thêm.
Vì vậy, trong toàn bộ Hạo Thiên Minh, tuy rằng phẩm cấp của Thiên Cơ Các không cao, chỉ là hạng tám, nhưng lại có nhân mạch rộng lớn, Cửu Châu cửu đại châu lục, mỗi châu lục đều có rất nhiều tông môn kí kết văn khế liên minh tông môn với bọn họ.
Tuy nhiên, Yển Thuật rất chú ý đến một nhân tài, cho nên cho dù Thiên Cơ Các nỗ lực từ thế hệ này sang thế hệ khác, số lượng Yển Thuật vẫn còn rất ít, đặc biệt là sau khi tu vi cao thâm, số lượng Yển Sư đã giảm mạnh, lý do chủ yếu nhất là do Yển Sư quá ỷ lại vào ngoại lực.
Lúc tu vi chưa cao, họ có thể dựa vào đủ loại cơ quan tạo vật thần kỳ để phát huy sức mạnh của bản thân, nhưng trong thời gian dài, điều đó nhất định sẽ gây bất lợi cho việc tu hành của chính họ.
Không phải Thiên Cơ Các không biết loại nhược điểm này, nhưng là không có cách nào giải quyết loại chuyện này, căn bản Yển Sư đã định trước sẽ tiêu hao nhiều sức lực vào cơ quan tạo vật.
Có điểm tương đồng với Yển Sư, còn có một loại trường phái Ngự Thú, trường phái này rất ít người, họ chủ yếu điều khiển dã thú, từ nhỏ đã chọn một con yêu thú bản mạng, cùng ăn cùng ở cùng sinh hoạt với dã thú, có thể nói rằng họ xem dã thú là bạn đồng hành cả đời của mình.
Dù là trường phái Yển Sư hay trường phái Ngự Thú, tuy số lượng ít nhưng tuyệt đối không dễ chọc, luôn có thể lấy yếu thắng mạnh, thực lực của bọn họ có liên quan đến yêu thú của người điều khiển và cơ quan tạo vật, chỉ từ tu vi của bọn họ thì phân tích không được bản lĩnh thật sự của bọn họ.
- Lỗ huynh.
Lục Diệp đột nhiên nhớ ra một chuyện,