Nhân Đạo Đại Thánh

Chương 231: Sủng khế (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Theo như tin tức mình được đến trước đó, hắn cắn lên đầu ngón tay, ấn chỉ ấn lên tấm da thú kia, đồng thời thúc giục linh lực, đánh tấm da thú về phía Hổ Phách đang ngơ ngác đứng đó.

Tấm da thú cháy lên hừng hực, hóa thành một đạo ánh lửa chụp xuống Hổ Phách, dung nhập vào trong cơ thể nó, mặc dù Hổ Phách không quá rõ ràng là chuyện gì, song cũng không động đậy, bởi vì ánh lửa kia không tạo thành bất kỳ tổn thương nào đối với nó.

Lát sau, ánh lửa dập tắt, Lục Diệp rõ ràng cảm giác được giữa bản thân và Hổ Phách nhiều thêm một tầng liên hệ, liên hệ này chẳng những có có thể khiến đây đó cảm giác được đối phương ở khoảng cách không quá xa, mà Lục Diệp ẩn ẩn còn có thể phát giác ra được suy nghĩ của Hổ Phách.

Sủng khế này đúng là có chút huyền diệu.

Không dây dưa thêm nữa, Lục Diệp mang theo Hổ Phách về lại bản tông Bích Huyết Tông.

Đợi sau khi hắn đi rồi, mấy chiếc đầu mới từ nơi cửa Thiên Cơ Điện ló ra nhìn quanh, thấy không có ai, lúc này mới xác định, Bích Huyết Tông Lục Nhất Diệp kia đã đến trụ sở!

Rất nhanh, tin tức khuếch tán đi ra, không ít tán tu ưu tâm lo lắng...

Trong Thiên Cơ Điện bản tông, Nhị sư tỷ và Tứ sư huynh còn đang chờ đợi, thấy Lục Diệp và Hổ Phách cùng lúc hiện thân, Lý Bá Tiên mới cười nói:

- Gặp Tiểu Hôi rồi?

- Tiểu Hôi?

Lục Diệp sửng sốt, rất nhanh liền kịp hồi thần, Lý Bá Tiên đang nói tới con Hôi Ưng khổng lồ kia, khóe mắt không khỏi giật nhẹ một cái:

- Ai đặt tên?

Hung thú thần tuấn uy phong như vậy, lại bị đặt cho cái tên tùy tiện cỡ đó...

- Đấy là thú sủng năm đó đại sư huynh thu phục.

Lý Bá Tiên cười giải thích:

- Sau khi đại sư huynh rời khỏi Linh Khê chiến trường, nó liền một mực đợi ở trong trụ sở, cho nên Nhị sư tỷ mới bảo ngươi không cần nhọc lòng để ý nơi đó, trước mắt trụ sở Bích Huyết Tông đã không có thứ gì tốt, lại thêm Tiểu Hôi tọa trấn, tông môn ngoại vi thường thường đều không dám tới xâm phạm.

Đang lúc nói chuyện, hắn ném cho Lục Diệp một chiếc ngọc giản:

- Tình hình đại khái ở trụ sở ta đều viết trong đó, có rảnh rỗi thì tự mình nhìn xem, thân là trấn thủ sứ, tu hành trong trụ sở vẫn có ích lợi rất lớn, đặc biệt là trước mắt khi tu vi ngươi còn thấp.

Lục Diệp tiếp lấy ngọc giản, khẽ gật đầu, đột nhiên nhớ tới một chuyện, vỗ vỗ đầu Hổ Phách nói:

- Đi ra chào hỏi Nhị sư tỷ và Tứ sư huynh một tiếng.

Thủy Uyên và Lý Bá Tiên khó hiểu nhìn vào Hổ Phách, không biết nó sẽ chào hỏi thế nào.

Chẳng qua rất nhanh, thần tình hai người đều không giấu được vẻ ngạc nhiên.

Thân ảnh Y Y từ từ bay ra, có chút ngượng ngùng, nhẹ giọng khẽ nói:

- Gặp qua Nhị sư tỷ, gặp qua Tứ sư huynh!

Nàng không biết nên xưng hô Thủy Uyên và Lý Bá Tiên thế nào, bèn cũng gọi theo Lục Diệp.

Trong trận chiến Kim Quang Đỉnh, Y Y một mực không lộ diện, chủ yếu là có lộ diện cũng chẳng tác dụng gì, hơn nữa nàng là linh thể, không tiện đi ra gặp người.

Nhưng ở đây thì không sao, vô luận Nhị sư tỷ hay Tứ sư huynh đều là người nhà.

Lý Bá Tiên trầm mặt nhìn hồi lâu, lát sau mới quay sang Lục Diệp, nhướng mày nói:

- Được lắm tiểu sư đệ!

Bộ dạng kiểu nam nhân đều hiểu.

Lục Diệp vội giải thích nói:

- Y Y là Trành Linh cộng sinh trên thân Hổ Phách, một đường này đi tới, nàng và Hổ Phách đã giúp ta rất nhiều.

- Trành Linh?

Thủy Uyên hiếu kỳ, dù lấy lịch duyệt của nàng cũng chưa từng thấy qua loại tồn tại như Y Y, thế là không khỏi hiếu kỳ, đưa tay nhéo nhéo cánh tay Y Y, lại kinh ngạc phát hiện không khác gì nắn bóp thực thể, song nàng có thể nhìn ra, Y Y đúng thật là linh thể, chỉ là có thể chuyển hóa qua lại giữa hư và thực.

Thủy Uyên và Lý Bá Tiên nhìn chằm chằm khiến Y Y không khỏi cảm thấy bất an, bất giác nhìn sang cầu trợ.

Thủy Uyên vỗ vỗ đầu nàng:

- Đã là đồng bạn của tiểu sư đệ, vậy tức là người Bích Huyết Tông, sau này ngươi cứ xem nơi đây như nhà của mình.

Lời của nàng tựa hồ có được sức trấn an cực lớn, Y Y trầm mặc nhìn nàng, vành mắt từ từ đỏ lên, sau đó không ngừng gật đầu.

Từ nay về sau, ta cũng có nhà! Hồi tưởng lúc trước quyết định cùng theo Lục Diệp đi ra Thanh Vân Sơn, trong lòng không khỏi cảm thấy may mắn.

Lý Bá Tiên hướng về phía Lục Diệp đánh mắt một cái, bước đi ra ngoài.

Lục Diệp cất bước đuổi theo.

Đi ra Thiên Cơ Điện, Lý Bá Tiên mở miệng nói:

- Vốn ngươi vào tông, hẳn sẽ an bài giáo viên đến dạy bảo ngươi tu hành, đặc biệt là trước mắt tu vi ngươi mới chỉ là ngũ trọng, cũng nên xác định phái hệ sau này. Chẳng qua tình hình Bích Huyết Tông hiện nay thế nào ngươi cũng thấy rồi đấy, sợ là không ai có thể dạy bảo ngươi được cái gì, lão đầu tử cố nhiên rất mạnh, nhưng hắn đã rất nhiều năm không dạy người khác, hơn nữa tính cách cũng cứng nhắc, không thích hợp làm việc này.

Không biết từ đâu đột nhiên bay tới một cục đá, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai nện lên trán Lý Bá Tiên.

Bằng mắt thường có thể thấy, trên lưng Lý Bá Tiên sưng tấy lên, hắn lại như không việc gì, xoay người, đội lấy cục sưng nhìn vào Lục Diệp:

- Cũng may đoạn đường này chính ngươi tu hành cũng rất không sai, chẳng qua việc cấp bách bây giờ vẫn là phải xác định phái hệ cho bản thân, ngươi đã từng tử tế suy xét qua?

- Binh tu!

Lục Diệp nhìn chằm chằm cục sưng trên trán nhìn như chiếc sừng của Lý Bá Tiên, quả quyết đưa ra đáp án.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (1) - 🎫Đề cử (6)