Lý Bá Tiên đột nhiên phát hiện, tiểu sư đệ này của mình mặc dù mới chỉ là ngũ trọng, đồng thời một mực được người bảo hộ, nhưng trong lòng một mực như gương sáng.
Khẽ thở dài một hơi, quay đầu nhìn sang Vị Ương, nhẹ giọng hỏi:
- Có thể đổi qua được không?
Lời này chẳng đâu vào đâu, Vị Ương lại lắc đầu:
- Nàng ngủ.
- Vậy liền không có thể mượn nhờ lực lượng người ngoài.
Lý Bá Tiên thì thào một tiếng.
Nếu hướng đi thế cục đã được quyết định, như vậy phương diện chi tiết cần phải thảo luận thêm mới được.
Hắn đưa tay lau mặt một cái, ưu sầu nói:
- Tiểu sư đệ nhà ta trạch tâm nhân hậu, không muốn lại có người vì hắn mà chết, nếu phía Vạn Ma Lĩnh cảm thấy lời đề nghị lúc trước của hắn có thể thực hiện, vậy thì chúng ta đi thương thảo chi tiết thôi!
Trường chiến đấu nếu thành sự thật, nhất định có rất nhiều điều cần bàn bạc, không phải Lục Diệp nói một câu “Ai muốn giết ta, cứ tới chiến một trận là có thể bắt đầu ngay được.
Chuyện thương thảo tự nhiên sẽ do cường giả hai phe tiến hành, dù Lục Diệp thân là người khởi phát chuyện này cũng như là trung tâm của tranh đấu, song lại không có tư cách tham dự, rốt cuộc tu vi hắn quá thấp, hơn nữa kiến thức cũng không nhiều.
Chẳng qua có Lý Bá Tiên chủ đạo việc này, không cần lo lắng những điều thương thảo đi ra sẽ tạo thành bất lợi đối với hắn, sư huynh sư tỷ Bích Huyết Tông bao che người mình thế nào, Lục Diệp đã được lĩnh giáo một phen sâu sắc, đặc biệt là đại sư tỷ, không biết lấy tu vi thế nào, lại dám gánh lấy thiên cơ trừng phạt giết vào Linh Khê chiến trường, một mực canh chừng bên cạnh hắn, nửa tấc không rời.
Lý Bá Tiên nói xong liền ra hiệu với một tên kiếm tu trong đám đông, kiếm tu kia lập tức lách mình đi ra, ôm quyền nói:
- Lý sư thúc!
Mặc dù nhìn tuổi tác có vẻ không cách nhau bao nhiêu, nhưng trên thực tế bối phận Lý Bá Tiên quả thực cao chút, có thể nói trước mắt đám trong tu sĩ lăn lộn ở Linh Khê chiến trường, chín thành chín đều có bối phận thấp hơn hắn.
Đây cũng là chuyện rất đành chịu, hắn đâu có muốn một mực đợi ở Linh Khê chiến trường, chỉ là linh khiếu bị phá, không cách nào tấn thăng, hắn cũng rất tuyệt vọng.
Kiếm tu này xuất thân Bắc Huyền Kiếm Tông, cũng là cường giả có tên trên Linh Khê Bảng.
- Bảo hộ chu đáo cho tiểu sư đệ.
Lý Bá Tiên phân phó một tiếng.
Kiếm tu kia lập tức nói:
- Sư thúc yên tâm.
Tuy có Vị Ương một mực che chở Lục Diệp, nhưng hiện tại trạng thái Vị Ương đang cực kỳ bất ổn, thần lôi quấn thân, chỉ cần lại có một hai người chết ở trên tay, nàng nhất định sẽ bị thần lôi tiêu diệt, phía Vạn Ma Lĩnh có Thánh Hỏa Giáo, đám người đó bị thánh hỏa thiêu đốt tâm trí, đã không còn là người bình thường, khó miễn sẽ không mạo hiểm hành sự.
Kiếm tu này chính là một tầng bảo hiểm.
Lý Bá Tiên lách mình bước đi ra, cùng theo lướt đi còn có mấy vị cường giả Linh Khê Bảng khác, phía Vạn Ma Lĩnh cũng bay ra mấy người, hơn mười vị cao thủ Linh Khê Bảng tụ đầu, thương thảo đủ loại chi tiết trong trận chiến sắp tới.
Chẳng mấy chốc đôi bên đã nhao đến đỏ mặt tía tai, đặc biệt là Lý Bá Tiên, một thân linh lực ba động cuồng mãnh, kiếm khí tứ ngược quanh thân.
Lục Diệp nhìn mà kinh hồn khiếp đảm:
- Sẽ không đánh lên đấy chứ?
Nếu mà đánh lên, vậy liền triệt để không còn gì để nói.
Vị Ương liếc qua, trấn an nói:
- Không đánh được, đều là làm bộ cả thôi.
Lục Diệp lại nhìn một lát, phát hiện thế cục bên kia càng lúc càng có dấu hiệu đánh lên, nhưng từ đầu đến cuối không ai động thủ, lập tức hiểu được Vị Ương nói không sai...
Hắn đưa tay vỗ vỗ lên vai kiếm tu đứng ở trước mặt mình:
- Khi nãy đa tạ sư huynh.
Kiếm tu này chính là người áo xanh giúp hắn ngăn trở một tên cường địch khi trước.
- Chuyện của Lý sư thúc chính là chuyện của Bắc Huyền Kiếm Tông chúng ta, tiểu sư thúc không cần phải thế.
Kiếm tu kia nhàn nhạt đáp một tiếng.
Mới đó mà đã thành tiểu sư thúc rồi? Lục Diệp nghĩ lại tuổi tác mình... Bối phận đúng là vi diệu.
Vị Ương ngồi xổm người xuống chơi đùa với Hổ Phách, Hổ Phách khẽ ngẩng đầu lên, híp mắt, được người gãi gãi cằm, bộ dáng có vẻ rất thoải mái.
Kể ra cũng lạ, lôi đình màu tím đen trên thân Vị Ương nhìn qua có vẻ cực kỳ cuồng bạo, nhưng người ngoài tiếp xúc lại chẳng hề hấn gì.
Trước đó từ trong đàm thoại của chúng nhân, Lục Diệp biết được thứ này tên Diệt Hồn Thần Lôi, tựa hồ có liên quan đến chuyện đại sư tỷ cường hành tiến vào Linh Khê chiến trường giết người, giết càng nhiều người, tổn thương mà thứ này tạo thành đối với đại sư tỷ sẽ càng lớn.
Nhưng giờ nhìn bộ dạng thản nhiên như không việc gì, mặc cho lôi đình màu tím đen không ngừng nhảy động trên người của nàng, Lục Diệp không biết nàng thật không sao hay là giả bộ đi ra.
- Tất cả quản sự các tông môn Vạn Ma Lĩnh đều cút hết ra đây!
Cách đó không xa đột nhiên truyền đến tiếng quát của Lý Bá Tiên.
Sau thoáng chốc ngập ngừng, lần lượt từng đạo thân ảnh lao tới bên kia, Lục Diệp mắt lạnh bàng quan, phát hiện người đi ra chí ít cũng phải bốn mươi!