Mặt trời chiều hạ xuống, sắc trời càng lúc càng hôn ám. Trên bầu trời còn có dư vị thải hà chưa tán. Khâu Cấm Nhi vẫn như cũ đẩy chiếc xe lăn gỗ, phiêu phù trên mặt đất, dọc theo chân núi đi nhanh về phía Tây Bắc.
Màn đêm chậm rãi buông xuống, thời điểm này truy tung bọn họ sẽ càng khó khăn hơn, càng có lợi cho bọn họ trốn chết.
Lúc này Chung Nhạc đã tỉnh lại, bắt đầu điều động tinh thần lực của chính mình, bình phục Thức hải ba động. Hắn dần dần đã có thể điều động một chút pháp lực, lập tức dùng Nhật Nguyệt Bảo Chiếu tiến hành trị liệu thương thế.
- Sư muội giúp ta băng bó rất kịp lúc, không để cho thương thế ta tiếp tục chuyển biến xấu, trái lại tốt hơn rất nhiều!
Hắn nội thị bản thân, phát hiện ngoại thương trên cơ bản không có bao nhiêu trở ngại, chỉ là xương cốt vẫn còn có chút chưa hoàn toàn khôi phục, không thể vận động mạnh, càng không thể chiến đấu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây